Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nghĩ đến gì đó, cô lại lắc đầu: “Nhưng ở chỗ đạo diễn An, chính mắt tôi nhìn thấy thiệp mời của anh và Mộ Vãn mà. Hơn nữa, trưởng phòng Tô cũng nhận cả rồi.”
Nghĩ như vậy, Cảnh Phạm ảm đạm cụp mắt xuống.
Hoắc Cảnh Thành nâng mặt cô lên: “Anh chưa từng phát thiệp mời. Thiệp mời bọn họ nhận được chẳng qua là mẹ anh, ông nội và Mộ gia làm chủ.”
“Nhưng anh cũng không từ chối...”
Hoắc Cảnh Thành thừa nhận: “Bởi vì còn chưa đến lúc từ chối.”
Cảnh Phạm có chút không rõ, hai mắt hoài nghi nhìn anh.
Môi anh một lần nữa dán vào môi cô, nói nhỏ: “Em chỉ cần biết rằng, anh tuyệt đối sẽ không kết hôn với cô ta. Ngược lại em...”
Như đột nhiên nhớ ra cái gì, Hoắc Cảnh Thành lùi lại, ánh mắt u trầm nhìn chằm chằm vào cô, hô hấp nặng nề: “Em và anh trai em là chuyện gì xảy ra? Trong khoảng thời gian này, hai người yêu nhau? Phát triển tới bước nào rồi?”
Anh một hơi hỏi ra vài vấn đề, còn không nhận ra giọng mình cực kỳ chua r.
Cảnh Phạm nghe thế, cảm thấy rất buồn cười.
Hóa ra ghen tị, để ý, cũng không phải chỉ có một mình mình. Anh cũng sẽ như vậy.
“Rõ ràng là nói đến chuyện giữa anh và Mộ Vãn, anh lại nói sang chuyện khác.” Đối với sự tồn tại của Mộ Vãn, Cảnh Phạm không thể chỉ vì đôi ba câu này mà bỏ ra sau đầu được.
“Cũng không phải nói sang chuyện khác, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233050/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.