Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô nghe ra, trong hô hấp, trong ánh mắt của anh đều là đau đớn khi kiềm nén khắc chế.
Nếu trước kia, cô đã sớm đau lòng, mềm lòng.
Sao cô đành lòng nhìn anh bị tra tấn?
Nhưng, bây giờ thì không.
“Hoắc Cảnh Thành, đừng tới trêu chọc tôi nữa!” Nước mắt đảo quanh hốc mắt, không để chúng nó chảy xuống, cô chỉ quật cường trừng anh: “Tôi không phải đối tượng để anh phát tiết!”
Cô từng ôm hy vọng, cảm thấy anh cũng có chút động lòng với mình, cho dù chỉ là một chút, cô cũng cam tâm tình nguyện chịu tất cả đau khổ.
Nhưng từ đầu tới cuối, anh chỉ thích thân thể của mình.
“Anh buông tha cho tôi đi...” Cô khẩn cầu, ngay cả hô hấp cũng đau đớn.
Hoắc Cảnh Thành trầm mắt khóa chặt nhìn cô, bộ dáng cô thống khổ cầu xin cũng khiến trong lòng anh đau đớn không chịu nổi.
Anh có loại xúc động muốn ôm cô vào lòng mà yêu thương.
“Cảnh Phạm!” Ngay lúc đó, giọng Tô Vân thanh từ bên trong truyền đến.
Như đột nhiên thanh tỉnh, ánh mắt u trầm của Hoắc Cảnh Thành quét qua Cảnh Phạm, tay buông xuống khỏi người cô.
Tô Vân lo cho Cảnh Phạm, cuối cùng vẫn lo lắng từ bên trong đi ra. Không ngờ lại thấy hai người bọn họ, có chút kinh ngạc, vội vàng chào hỏi: “Hoắc tổng.”
Cảnh Phạm quay mặt đi, thu lại tình tự trên mặt.
Hoắc Cảnh Thành chỉ hơi gật đầu đáp lại Tô Vân.
Tô Vân nhìn bên này, nhìn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233028/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.