Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ảo giác, nhất định là ảo giác.
Người đàn ông này, sao có thể xuất hiện tại nơi đây?
Cảnh Phạm thầm cười nhạo chính mình.
Thực sự quá nhớ anh! Vì thế, cô mới nhìn thấy ảo giác…
Cô ngước đầu nhìn lên sau đó che lại bóng người cao ngất trước mặt, đôi môi bị đông cứng có chút tím bầm mấp máy, thấp giọng lầm bầm: “Anh đi đi, sau đó...Sau đó tôi sẽ không...”
Sẽ không lại nhớ anh như thế!
Cũng sẽ không lại ngu ngốc yêu anh như thế!
Những câu nói này, cô đã không còn khí lực nữa, làm sao cũng không nói lên lời, dù trong lòng đã nhắc đi nhắc lại cả ngàn vạn lần.
Mí mắt cô vô lực khép lại, không nhìn anh nữa.
Mặc cho chính mình càng lúc càng quyến luyến, nhớ nhung.
Bởi vì, chỉ nhìn anh dù thêm một giây nữa thôi ũng đã đau đến tan nát cõi lòng.
“Muốn đuổi tôi đi?” - Giọng nói lạnh lùng vang lên trên đỉnh cô. Anh hừ lạnh: “Tôi không phải do cô mời tới.”
Cảnh Phạm mạnh mẽ chấn động.
Có chút không dám tin.
Thế nhưng, giọng nói này, lại chân thực như vậy.
Cô mở mắt ra, kinh ngạc, si ngốc nhìn người đàn ông trước mặt, như tìm tòi nghiên cứu, như hoài nghi.
Trong hơi nước mông lung, ánh mắt cô phức tạp như thế, đầy chua xót, thống khổ và ngột ngạt.
Hoắc Cảnh Thành cúi đầu nhìn vào mắt cô, chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, hô hấp cũng căng thẳng.
Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233025/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.