Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Một bên khác.
Hoắc Cảnh Thành nhìn bóng lưng bên cạnh mình vội vàng rời đi như chạy trốn, vẻ mặt càng ngày càng u ám mấy phần, hơi thở hổn hển.
Cô ấy thật sự không muốn ở cùng mình đến như vậy sao?
Lại so sánh với lúc cô ấy ở bên người đàn ông kia, cô ấy lại không như vậy!
Nghĩ tới đêm đó hai người bọn họ hôn nhau, điện thoại trong tay cơ hồ bị anh bóp nát, hai mắt đỏ ngầu.
Người bên kia điện thoại không nghe thấy gì liền gọi: “Cảnh Thành, sao con không nói gì? Có gì không thoải mái sao? Con đừng doạ mẹ.”
Người đang nói chuyện là Hoắc phu nhân Văn Bái.
Bà cảm nhận được tâm tình anh không tốt, dáng vẻ càng lúc càng nặng nề nên sợ anh bệnh cũ tái phát.
Hoắc Cảnh Thành hoàn hồn đáp: “Con không sao. Không nói với mẹ nữa, lát nữa con đến bệnh viện đón mẹ.”
“Đón mẹ làm gì? Con đến thăm Mộ Vãn rồi về nhà luôn đi.”
“Mẹ, con cúp máy đây.” - Hoắc Cảnh Thành không đáp lời, trực tiếp cúp máy.
——————
Thịnh Gia Ngôn rót cho Cảnh Phạm một ly nước ấm. Cảnh Phạm uống hai ngụm, sắc mặt tốt hơn nhiều.
“Có phải bị đám truyền thông kia bao vây không?” - Thịnh Gia Ngôn - “Đều tại mình. Mình cũng chỉ vừa tới công ty, lúc phát hiện ra muốn nói cho cậu biết thì đã không còn kịp.”
“Không sao. Không ở đây thì cũng là ở chỗ khác, sớm muộn gì cũng bị bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233022/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.