Ánh mắt của Hoắc Cảnh Thành, tràn đầy cảm giác áp bách.
Khiến những người đang chen chân ở trong thang máy, cảm thấy không gian chợt trở nên chặt hẹp, tựa như khiến người ta không thở nổi.
“Hoắc tổng, anh vào đi, tôi không gấp, chờ chuyến thang máy kế tiếp là được.” có người lập tức thức thời nhường vị trí. Hơn nữa, còn chính là vị trí bên cạnh Cảnh Phạm.
Sắc mặt của Hoắc Cảnh Thành hòa hoãn hơn chút, anh khẽ gật đầu, chờ người đi ra, anh cất bước đi thẳng vào.
Lúc anh đứng ở bên cạnh mình, Cảnh Phạm liền cảm thấy khó thở.
Hơi thở trên người anh, là hơi thở cô đã từng quen thuộc. Giống như là một loại thuốc phiện, khiến cô chìm đắm trong đó, không thể tự kềm chế.
Nhưng mà, sau này những hơi thở đó, đều thuộc về một cô gái khác. Đến nỗi ngay cả chỉ nghĩ đến thôi, cũng đã là một loại tội ác.
Cảnh Phạm sợ mình đứng cạnh anh quá lâu, cuối cùng cô sẽ khó có thể kiềm chế được, cô đành cúi đầu xuống, cũng muốn làm theo người trước mặt bước ra khỏi thang máy.
Nhưng mà, còn chưa bước ra, một cánh tay dài đã chợt để ngang ở trước mặt cô.
Cô hơi bất ngờ, lui về phía sau theo bản năng, tránh chạm vào anh.
Tay của người đàn ông vòng qua trước mặt cô, ấn vào số của tầng cao nhất, cứ như vậy vừa vặn chặn lại bước chân cô rời đi. Sau đó, anh lại dời tay xuống ấn nút đóng cửa. Đến khi cửa hoàn toàn đóng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233021/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.