Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không biết qua bao lâu, Cảnh Uyên rốt cục mở miệng: “Bọn họ đã đi rồi.”
Giọng nói có chút ngột ngạt.
Cảnh Phạm không lên tiếng, chỉ cúi đầu.
Cô không muốn để bé con nhìn thấy dáng vẻ này của cô, đợi khi nước mắt không còn rơi, cô mới quay người lại.
Giương mắt, từ xa còn có thể nhìn thấy người đàn ông kia ôm người phụ nữ khác rời đi.
Mộ Vãn hai tay ôm cổ anh, tựa đầu trên vai anh, cười đến ngọt ngào.
Có lẽ, đây chính là dáng vẻ của một cô dâu tương lai.
Bàn tay buông thõng của Cảnh Phạm xiết chặt. Đầu ngón tay bấm vào trong thịt, mới nhịn được cơn ghen trong lòng, buộc mình bình tĩnh lại.
Gượng cười, cô giả vờ bình thản nói: “Chúng ta đi làm thủ tục đi.”
Cảnh Uyên nhìn bộ dáng bi thương của cô, muốn an ủi lại thôi.
Lúc này, có nói gì cũng đều chỉ là lời dư thừa vô nghĩa.
Cảnh Phạm ôm bé con, cùng Cảnh Uyên đi làm thủ tục. Tiểu Tranh tử cũng không tiếp tục la hét muốn tìm chú Hoắc nữa.
Dù bé còn nhỏ nhưng cũng đã nhìn ra rồi. Chú Hoắc sẽ sống cùng người khác, sẽ chỉ làm dì thương tâm mà thôi.
————
Đối với yêu cầu ôm cô vào phòng của Mộ Vãn, Hoắc Cảnh Thành cuối cùng vẫn chấp nhận.
Ôm cô trong lồng ngực nhưng trong tâm trí anh lại xuất hiện một cảm giác kỳ lạ.
Không đúng.
Tất cả đều không đúng.
Mặc dù ôm cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233002/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.