Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hoắc Cảnh Thành ngẩng đầu một cái, liếc nhìn đã cảm thấy rung động.
Mộ phu nhân uống một ngụm thuốc, như cảm thấy ánh mắt anh có chút khác thường, ngẩng đầu lên, hỏi: “Sao nhìn dì như vậy?”
“Dì Mộ, kẹp tóc trên đầu dì...”
Lắng nghe, giọng nói của anh có chút kích động mà run rẩy.
“Sao vậy?” Mộ phu nhân có chút nghi ngờ hỏi.
“Có thể cho con mượn xem một chút không?”
“Dĩ nhiên là không thành vấn đề!” Mộ phu nhân tháo kẹp tóc xuống đưa cho anh.
Hoắc Cảnh Thành cầm kẹp tóc, cẩn thận xem xét.
Đúng như dự đoán, chiếc kẹp tóc này giống hệt với chiếc kẹp mà anh nhặt được phòng VIP của KTV năm năm trước kia.
Chiếc kẹp tóc trong tay anh có khắc chữ ‘J’. Mà cái này thì lại là ‘Forever’.
Hoắc Cảnh Thành vuốt ve mấy ký tự tiếng Anh kia. Lần đầu tiên anh có cảm giác khẩn trương, phảng phất như sắp chạm tới chân tướng.
“Sao vậy? Sao dì thấy sắc mặt con hơi tệ!” Mộ phu nhân nghiêng đầu hỏi.
Anh hoàn hồn: “Dì Mộ à, chiếc kẹp tóc này có một đôi hay chỉ một chiếc thôi?”
“Một đôi! Cái này do mấy năm trước dì đưa cho Vãn Vãn!”
“Đây là của Mộ Vãn sao?” Hoắc Cảnh Thành nắm chặt chiếc kẹp tóc!
“Ừ, nó vẫn cầm! Vừa rồi chỉ là dì tiện tay kẹp lên tóc thôi. Dì từng tuổi này rồi, không hợp đeo những thứ sắc sỡ như vậy!”
“Nếu có một đôi vậy thì chiếc còn lại đâu?”
“Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232987/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.