Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi ăn xong, Cảnh Phạm cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô nằm ngủ luôn trên ghế sa lon.
Hoắc Cảnh Thành vừa lật văn kiện, vừa nói chuyện với cô: “Không phải mấy người làm diễn viên như em, đều phải duy trì vóc người hay sao? Vừa ăn xong đã ngủ luôn như vậy, em không sợ bị mập hả?”
“Không sao, lên cân thì giảm.” Cảnh Phạm lười biếng trả lời: “Hơn nữa, thể chất của tôi của tôi vốn gầy, khó béo lên, nhưng lại dễ gầy đi.”
Hoắc Cảnh Thành nâng tầm mắt nhìn về phía cô, anh vỗ vỗ chân mình: “Đến bên này ngủ.”
Cảnh Phạm ngẩng đầu lên, nhìn về phía anh. Cô suy nghĩ, rốt cuộc, vẫn tựa vào trên đùi anh nằm xuống.
Hoắc Cảnh Thành vừa lật văn kiện, vừa lấy chăn đắp cho cô. Sau đó, annh lại nắm tay cô. Cảnh Phạm không giãy giụa, chỉ để mặc cho anh nắm tay mình.
Rõ ràng là rất mệt mỏi, nhưng không hiểu sao, cô không thể nào ngủ được.
Giống như là, cô chỉ ngủ nhiều thêm một giây, là đang lãng phí thời gian ở chung của hai người vậy.
Cảnh Phạm cảm thấy mình hơi buồn cười. Cô giống như là một người sắp chết đang đợi lần xét xử cuối cùng, dù chỉ còn sống một giây cũng là điều vô cùng trân quý.
“Ngày mai tôi phải đi công tác.” Anh đột nhiên mở miệng.
“Ừ.” Cô thờ ơ đáp lại.
“Không hỏi tôi lúc nào trở về?” Anh cúi đầu, nhìn người phụ nữ đang nằm ở trên đùi mình.
Cô mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232978/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.