Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hoắc Cảnh Thành nhìn chằm chằm vào cô, cũng không buông tay.
Cảnh Phạm bị anh nhìn mà hơi không được tự nhiên, ánh mắt không biết để chỗ nào mới thích hợp. Rồi cô chợt nghe thấy anh nói nhỏ: “Tôi cho rằng em sẽ gọi điện thoại cho tôi.”
Điện thoại của cô không thể nào gọi được. Anh đã thử nhiều lần. Cuối cùng, anh trằn trọc không ngủ được, hơn nửa đêm, một mình lái xe chạy đến nơi cô ở.
Anh cũng không biết mình muốn tìm cô làm gì, nhưng chỉ cần nhìn thấy hoặc là nghe giọng nói của cô cũng được rồi.
Nhưng mà, sau khi đến đây, anh phát hiện ra, dường như mong muốn của anh cũng không đơn giản chỉ là nghe thấy giọng nói của cô thôi vậy.
“Tôi cũng muốn gọi, nhưng mà…”
Cảnh Phạm nói đến đây, rồi không nói tiếp nữa.
Cô nâng tầm mắt lên, nhìn anh. Ánh mắt lại rơi vào trên gương mặt của anh. Cô giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào gò má đang sưng đỏ của anh, dịu dàng hỏi: “Đau không?”
Lúc nói hai chữ kia, giọng nói của cô tràn đầy đau lòng.
Cảm giác đau lòng kia, đã sớm không thể nào che giấu được nữa.
Hoắc Cảnh Thành đưa tay ra, ôm lấy cô, áp cô ở trên ghế sa lon sau lưng. Cảnh Phạm vội vàng nhắc nhở: “Tay anh.”
Anh làm như không nghe thấy, dùng tay không bị thương đẩy cao áo trên người cô lên, lại khẩn trương kéo quần ngủ của cô xuống.
Hô hấp của anh loạn nhịp.
Hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232950/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.