Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cảnh Uyên nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, anh đau lòng nhìn cô
Cuối cùng, anh cưng chiều xoa xoa đỉnh đầu của cô, cảm khái: “Anh sẽ không hỏi em nguyên nhân! Anh mặc kệ tại sao em không muốn nói cho bọn họ biết chuyện của tiểu Chanh tử, anh cũng tin em làm như vậy là có lý do của em. Em yên tâm, mặc kệ ai biết tiểu Chanh tử, anh vĩnh viễn đều sẽ bảo vệ con bé, con bé vĩnh viễn đều là con gái của anh.”
Cảnh Phạm cảm thấy ấm áp trong lòng, hốc mắt của cô ửng đỏ.
Cảnh Uyên nắm lấy bả vai của cô, ôm cô vào trong ngực.
…………………………
Sau khi Cảnh Uyên rời đi, Cảnh Phạm ngồi một mình một lúc, rồi mới đi ra ngoài mua cho mình chiếc điện thoại di động khác, một chiếc sim mới.
Tất cả các số điện thoại đều đã bị mất. Cô chỉ nhớ một hai số điện thoại mà thôi.
Số điện thoại của Hoắc Cảnh Thành đã in đậm ở trong tâm trí của cô, nhưng cô không dám gọi...
Trở về nhà, cô lên mạng tìm kiếm tin tức của bọn họ.
Bức ảnh hai người ôm nhau giữa khung cảnh đổ nát sau khi trận động đất diễn ra, thật ra thì bức ảnh chụp khá mờ. Cô không khỏi không cảm khái sức mạnh của cư dân mạng, ngay cả cái bức ảnh như thế này cũng có thể nhìn ra được là cô và anh.
Ở trên weibo, mọi người đã chế câu chuyện anh tới Du Châu tìm cô thành một câu chuyện tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232949/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.