Hoắc Cảnh Thành nhìn chằm chằm Hoắc Tranh một hồi, ánh mắt kia như muốn nhìn thấu cô vậy.
Rốt cuộc Hoắc Tranh cũng từ từ thu hồi nụ cười, cô bưng canh lên uống một ngụm mới nói: “Gần đây không phải Hoàn Vũ đang muốn lấn sang ngành sản xuất ô tô sao? Chị biết hiện tại Hoàn Vũ yêu cầu kỹ thuật, đoàn người của Quản Huyền Minh mang từ Đức về, có anh ta làm hậu thuẫn đằng sau thì em muốn thuyết phục hội đồng quản trị sẽ thuận lợi hơn.”
Hoắc Tranh dừng một chút mới nói: “Chuyện bàn bạc với anh ta giao cho chị thế nào?”
Hoắc Cảnh Thành đã sớm có ý nghĩ này, khó có khi cô chủ động xin đi giết giặc: “Mặc dù chị không tới tìm em thì em cungx tới tìm chị, việc này chị làm thỏa đáng cho em, không được để xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.”
Hoắc Tranh nhìn anh cười: “Em thấy Hoắc Tranh chị có chuyện gì không làm được sao?”
“Chuyện thì không có gì chị không làm được nhưng em thấy có người chị trị không được.”
Hoắc Tranh chẳng thèm để ý: “Em không phải còn không trị được người ta sao? Cô gái kia có bối cảnh gì? Nhìn quen mắt như thế.”
Hoắc Cảnh Thành mím môi: “Cảnh Phạm.”
Đôi mắt xinh đẹp của Hoắc Tranh ngước lên, nhìn em trai mình không thể tưởng tượng được, sau đó nhíu mày: “Chị nói sao ông nội lại tức giận thành như vậy, lúc nào thì em làm việc không có chừng mực như thế?”
Hoắc Cảnh Thành không đáp mà chỉ ngước mắt nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232918/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.