Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đó là thuốc uống hàng ngày của tiểu Chanh tử.
“Cái gì mà chuyện gì vậy?” Cô giả bộ nghe không hiểu.
“Sao em lại kè kè mang theo loại thuốc này? Bên cạnh em còn có ai bị bệnh giống như tôi sao?”
Anh nhìn cô, ánh mắt kia sắc bén giống như là muốn nhìn thấu cô vậy.
Anh vốn chỉ tò mò thuận miệng hỏi mà thôi, nhưng mà, phản ứng của cô quá mạnh mẽ. Mãnh liệt đến mức khiến anh cảm thấy cô đang có chuyện gạt anh.
Cảnh Phạm lại càng cảm thấy chột dạ, chỉ nói: “Không có ai cả.”
Dứt lời, cô đẩy anh ra: “Anh đi ra ngoài nhanh lên, đừng chậm trễ tôi nấu ăn.”
Tay đẩy anh ra của cô bị anh giữ chặt lấy. Anh chuyển người, cố định người cô ở sát bồn rửa bát phía sau lưng.
Cô chống một tay lên bồn rửa bát, ngửa đầu nhìn anh.
“Nói thật với tôi, tại sao em lại chột dạ như vậy, có phải là em đang gạt tôi chuyện gì hay không “
Cảnh Phạm khẽ chớp mắt: “Lừa gạt anh cái gì? Thật ra thì, tôi vốn định mua lọ thuốc này cho anh.”
Hoắc Cảnh Thành hơi không hiểu nhìn cô: “Cho tôi? Tôi không thiếu.”
“Tôi biết anh không thiếu, nhưng anh luôn không mang theo bên người.” Cảnh Phạm nhìn anh: “Anh còn nhớ ở sự kiện ở hội trường lễ trao giải lần trước không? Anh không chịu mang thuốc theo bên người, lỡ như lúc bệnh tim của anh bị tái phát, trợ lý Lục bận việc tạm thời không có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232890/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.