Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lời cô còn chưa nói xong, bàn tay người nào đó đã đặt lên trán cô, ấm nóng.
Nóng đến mức cô vốn đang phát sốt càng cảm thấy choáng váng. Tất cả lời muốn nói ra lập tức ngừng lại. Suy nghĩ lập tức bay xa.
Anh tựa sát lại gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận hơi thở của anh. Chỉ sợ, tiếng tim mình đập loạn nhịp cũng bị anh nghe rõ.
Nhưng nếu anh nghe thấy nhất định sẽ phát hiện tâm tư của cô đối với anh...
“Cô cũng không phải cái gì?” Giọng nói của anh cắt đứt suy nghĩ của cô.
Ở quá gần, gần đến mức mỗi một từ như xuyên thấu qua màng tai, gõ vào trong lòng cô, khiến trái tim cô run lên.
“Tôi cũng không phải...” Cô miễn cưỡng lấy lại chút lý trí, nói: “Không phải cố ý ngồi bên ngoài cả đêm.”
Anh nhướn mày: “Thì?”
“Lúc tôi đến, cửa phòng VIP bên này đã đóng, tôi nói nửa ngày mấy người đó mới cho tôi vào. Cho nên... tôi cũng không thể không biết xấu hổ làm phiền người ta mở cửa giúp tôi.”
Cô càng nói càng chột dạ.
Hoắc Cảnh Thành phụng phịu: “Cho nên, em mới bất đắc dĩ ngồi bên ngoài cả đêm?”
Thấy phí công cảm động chưa?
Cảnh Phạm không nói lời nào. Thực ra tối qua cô đến trước, nhưng không muốn đi.
Nhưng không ngờ lại gặp Mộ Vãn ở đây.
“Hừ! Đáng đời bị cảm mạo!” Hoắc Cảnh Thành dài mặt, sau đó nhiệt độ nóng kinh người dưới bàn tay truyền đến khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232861/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.