Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cho cô 30 phút, nếu cô không tới, ngày mai tôi trực tiếp gọi luật sư đến tìm cô.”
“Hoắc Cảnh Thành!” Cảnh Phạm cắn răng.
Uy hiếp cô.
Nhưng đối phương mặc kệ cô tức giận, trực tiếp cúp điện thoại.
“Thế nào? Có phải lão Hoắc nói gì với cô không? Có muốn tôi gọi lại thay cô mắng cậu ấy một trận không?” Dung Kỳ nhận điện thoại, hỏi cô.
Cảnh Phạm lắc đầu: “Không có. Nhưng mà xin lỗi, bây giờ tôi phải đi trước.”
Cô nhìn đồng hồ. Chỉ có nửa giờ, cô còn không đi, thật sự không kịp.
Hoắc Cảnh Thành rõ ràng đang làm khó cô.
“Bây giờ? Sao đột ngột như vậy?”
“Ừ. Có chút công việc.” Cảnh Phạm áy náy nhìn Dung Kỳ: “Hay là lần sau chúng ta ăn bữa khác. Tối nay tôi xin lỗi.”
“Không sao. Hẹn lại lần sau là được.” Dung Kỳ đứng dậy muốn trả tiền, nhưng Cảnh Phạm đã lấy tiền ra trước.
Dung Kỳ còn muốn đưa Cảnh Phạm đi, Cảnh Phạm đã kêu xe trước, vội vội vàng vàng lên xe.
Nhìn bóng lưng kia, Dung Kỳ ủ rũ.
Nhất định là lão Hoắc giở trò sau lưng! Sớm biết không gọi điện thoại báo cáo cho cậu ta. Buổi hẹn sau, nhất định phải lặng lẽ mới được.
Cảnh Phạm kêu xe, đi thẳng tới biệt thự Kinh Sơn.
Cũng may giờ này trên đường không đông lắm, chạy rất nhanh.
Xe taxi chỉ có thể đến sân ngoài, cô trả tiền, ôm túi chạy như điên đến cửa nhà anh, giơ tay lên chuẩn bị nhấn chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232819/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.