Dực Kì Thiên dạo gần đây tâm trạng không tốt, chuyện gì cũng không thể khiến hắn hài lòng.
Cứ nghĩ đến hi vọng bị người vô tình đánh vỡ thì càng thấy uất ức.
Tại sao Tô Phục có người quan tâm, còn hắn thì không?
Tại sao người khác đau khổ sẽ có người cứu vớt, còn hắn thì không?
Tại sao người khác trả giá sẽ có báo đáp, riêng hắn thì không?
Tại sao? Tại sao?
Hắn hận!
Hận mọi thứ.
Một thức kiếm kĩ Phi Vân Loạn Vũ nhẹ nhàng khoan khoái lại bị Dực Kì Thiên luyện trở thành đầy đầy sát khí lại ẩn chứa oán hận.
Hoạ Khiết Vũ từ xa nhìn thấy chính là cảnh này. Thầm lắc đầu chậc lưỡi.
Oán khí gì mà nhiều quá vậy. Có để người sống không đây.
Dực Kì Thiên tuy hiện tại chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng tám, nhưng thần hồn vốn đã từng đứng trên đỉnh phong mang tu vi Độ Kiếp đỉnh phong. Dĩ nhiên có thể cảm nhận được khí tức của Hoạ Khiết Vũ đang tới gần, cho dù y có ở xa cách trăm dặm.
Nhưng Dực Kì Thiên vẫn tỏ vẻ không quan tâm, cứ đằng đằng sát khí mà luyện kiếm.
Dù sao thì cả hai người đều đã biết rõ đối phương thế nào, nên hắn cũng lười diễn kịch.
Mà có lẻ người kia cũng không muốn diễn kịch với hắn, vì vậy hắn cũng chẳng muốn tự tìm mất mặt.
Hoạ Khiết Vũ thấy thái độ của Dực Kì Thiên, suy nghĩ một chút thì hiểu rõ ràng. Thầm bất đắc dĩ đưa tay sờ mũi.
Đây rốt cuộc là chuyện gì chứ. Thật là...
Nhân vật chính cuồng soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-vi-dien-chi-chu/1459531/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.