[ Dực Kì Thiên oán hận kí chủ đã tạo ra hắn mà lại bỏ mặc hắn chịu nổi khỏ luân hồi vạn lần. Ban đầu vẫn còn có sự kính trọng, độ hảo cảm chỉ -80. Nhưng hai năm này, kí chủ lại quan tâm và thiên vị Tô Phục quá mức, khiến Dực Kì Thiên cảm thấy uất ức, cho nên dẫn đến độ hảo cảm thăng lên -100. ]
Đây có phải được gọi là "nằm không cũng trúng đạn" không?
Dực Kì Thiên luân hồi vạn lần có liên quan gì đến y? Đâu phải do y làm ra đâu?
Hoạ Khiết Vũ muốn khóc.
Còn cái vụ thiên vị Tô Phục, thấy Dực Kì Thiên tỏ vẻ không quan tâm, còn tưởng thật sự không quan tâm. Ai ngờ tên này lại âm thầm ghi hận.
Thật sự là trong ngoài không đồng nhất mà.
" Ủa mà khoan. Hệ thống, ngươi có nhầm không đó? Sao Dực Kì Thiên lại cảm thấy uất ức. "
Hoạ Khiết Vũ đột nhiên nhận ra một chuyện cực kì không bình thường. Y quan tâm và thiên vị Tô Phục là có mục đích, mà nó đâu liên quan gì đến Dực Kì Thiên. Vậy tại sao hắn lại cảm thấy uất ức được chứ?
Điều này thật vô lí, quá khó hiểu.
[ Dực Kì Thiên nghĩ kí chủ đến đây là để giải cứu hắn, nhưng những gì kí chủ làm từ trước tới nay chỉ quan tâm mỗi mình Tô Phục. Cho nên, hắn mới... Như vậy đấy. ] Hệ thống nhàn nhạt giải thích.
Hoạ Khiết Vũ cảm thấy thật là đau đầu. Phiền phức thật. " Vậy có nghĩ là Dực Kì Thiên đã biết ta không phải là nguyên chủ. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-vi-dien-chi-chu/1459530/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.