Sai lầm tiếp theo trong cuộc đời Thu Trì chính là để Cố Triều gọi món.
Lần đầu tiên cùng đi ăn, cậu cũng vì giá tiền dọa mà đưa cho Cố Triều gọi món.
Hắn đã gọi bao nhiêu nhỉ?
Hình như... sáu hay bảy món thì phải.
Lần này cũng không kém hơn đợt trước là bao.
Cố Triều gọi cho một bàn đầy đồ ăn, mà chính bản thân hắn lại chẳng ăn bao nhiêu, chỉ ăn vài miếng rồi hạ đũa, hoàn toàn không có ý định ăn tiếp nữa.
Thu Trì thấy sức ăn của mình coi như cũng lớn, với bàn đồ ăn này, sức hai người ăn cũng coi như no, nhưng nếu chỉ mình Thu Trì vậy thì hơi quá sức.
Đợt đó cậu ăn xong no đến không đứng dậy nổi, lần này Thu Trì không muốn vậy nữa, tuy ăn no thì no, ngon thì ngon đấy, nhưng bụng sẽ khó chịu.
Cho nên Thu Trì nghĩ ra một biện phát —— chính là gắp đồ ăn cho Cố Triều.
Tuy rằng Cố Triều hạ đũa tỏ ý không ăn nữa, nhưng khi cậu gắp thức ăn vào bát của hắn, thì hắn lại cầm đũa lên ăn. Ăn hết thức ăn trong bát lại buông đũa xuống.
Cứ như Cố Triều muốn cậu gắp cho mới chịu ăn vậy.
Thu Trì bất mãn ngậm đũa, cái tính xấu này là sao vậy chứ? Trong tiểu thuyết hình như không có nói nam chính có cái tật xấu này?
Không lẽ cậu nhớ nhầm sao?
Không thì tự hắn sinh ra tật xấu mới?
Dù thế nào cũng không tốt!
Tính đã xấu lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983882/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.