Sau khi nói xong vấn đề, cuối cùng Thu Trì cũng leo lên giường ngủ.
Cố Triều tắt đèn, nằm xuống, Thu Trì cũng nằm xuống ngay bên cạnh hắn.
Cố Triều quay người lại đối diện với Thu Trì, hắn ôm lấy cậu, tiếc nuối nói: "Trước mắt chỉ có thể ôm thôi vậy."
"! ! !" Cho dù không phải trước mắt thì cũng không thể phóng khoáng chính mình như thế đâu!
Cảm nhận eo ê ẩm, Thu Trì đen mặt, có lẽ trước khi cậu chính thức ở bên cạnh người này, phải lập một vài quy tắc khi sống chung mới được.
Ví dụ như: Một tuần, à không, một tháng một lần chẳng hạn!
Mấy cái chuyện xấu hổ này nên làm ít thôi, sướng cũng có sướng đấy, nhưng cậu cũng đau muốn chết, eo như sắp gãy đến nơi, tay chân cũng trở nên bủn rủn hết trơn! Nếu làm quá nhiều thì cậu sẽ bị vắt khô đến một giọt nước cũng không chừa lại mất.
Dù sao người năm dưới là cậu! Thiệt thòi cũng là cậu có được không!
Thu Trì không nói gì, Cố Triều vỗ nhẹ lưng cậu, hắn tuy nói thế nhưng dĩ nhiên sẽ không cưỡng ép cậu, nói: "Tiểu Trì, ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Thu Trì nhẹ giọng trả lời.
Cậu nhắm mắt lại, cả ngày đều ngủ, cậu cứ nghĩ rằng bản thân sẽ khó mà ngủ được nữa, không ngờ chỉ vừa nhắm mắt lại chưa được bao lâu đã thật sự ngủ mất.
Đêm đó, Cố Triều thật sự không có làm gì, hắn chỉ là đơn giản là ôm Thu Trì ngủ một giấc đến sáng.
Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983852/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.