Trước tiên Cố Triều đưa Thu Trì đi ăn sáng rồi mới chở đến trường.
Trường cậu và nơi làm việc của Cố Triều rõ ràng là ngược hướng nhau, mỗi lần đưa đi như vậy, rõ ràng rất mất thời gian.
Nhưng cậu muốn bảo hắn thôi đừng chở cậu đi nữa thì hắn lại nói.
Cố Triều nhìn cậu, "Chẳng lẽ em thấy anh không đủ tốt với em?"
Thu Trì vội vàng lắc đầu: "Không có, anh rất tốt."
"Anh có làm hại em không?"
"..." Thu Trì lắc đầu, "Không có."
"Anh tình nguyện làm cho em." Cố Triều cảm thấy chính mình rất có đạo lý, "Vậy em nên làm thế nào?"
"Nghe lời anh."
"Ngoan." Cố Triều hài lòng xoa đầu cậu: "Vậy mới được."
Thu Trì bị Cố Triều dẫn dắt nói chuyện đến không nói được nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời hắn.
Trước khi mở cửa bước xuống xe, Cố Triều kéo cậu lại hôn một phát nói: "Em học ngoan nhé."
"Anh đừng hôn mãi thế." Thu Trì xấu hổ nói, "Em vẫn còn đang cảm, anh sẽ bị lây đấy."
"Nếu không phải em còn đi học, anh còn đi làm." Cố Triều trầm giọng cười nói: "Thì anh chỉ muốn ôm hôn em cả ngày."
Thu Trì xấu hổ cúi mặt, nói: "Em vào trường đây."
"Em không cho anh một nụ hôn tạm biệt sao?"
Còn đòi hôn tạm biệt! Thu Trì không ngờ Cố Triều khi yêu lại bám người như vậy, cuồng nhiệt như vậy, một lần nữa cậu cảm thấy tiểu thuyết gốc đúng là không đáng tin chút nào.
Nhưng nhìn gương mặt chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983850/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.