"Thu Trì."
Ý nghĩa đầu tiên của hắn chính là Thu Trì còn sống, sau đó ngay lập tức phủ nhận.
Hắn chắc chắn Thu Trì đã chết, thiếu niên chết trước mặt hắn, cho nên không thể nào có chuyện cậu còn sống được.
Vậy người kia —— người có gương mặt giống với thiếu niên kia là ai?
Cố Triều cảm thấy đôi môi của mình khô khốc, bất tri bất giác liếm môi một cái. Biết rõ đó không phải cậu nhưng ánh mắt vẫn tham lam nhìn chằm chằm gương mặt kia.
Mà phía bên kia, người đàn ông cũng cảm thấy rằng có người đang nhìn mình liền vội vàng ngẩn đầu lên, y theo bản năng xoay đầu qua, nhìn về hướng có cái nhìn chăm chú kia.
Ngay khoảng khắc mắt đối mắt với Cố Triều, gương mặt y lập tức trầm xuống, trong ánh mắt thoáng qua một tia chán ghét cùng căm hận.
Còn Cố Triều, khi nhìn thấy toàn bộ gương mặt của người đàn ông, hắn mới càng thêm chắc nịch đối phương không phải Thu Trì.
Thu Trì hai mươi hai tuổi, vẻ mặt ngây ngô non nớt, còn người trước mặt, tuy hắn đoán đối phương nhỏ tuổi hơn mình, nhưng trên mặt cùng với khí chất đều toát lên vẻ thành thục.
Cho nên đối phương tuyệt đối không phải Thu Trì.
Sau khi xác định xong, Cố Triều không hề thở phào nhẹ nhõm, trái lại càng nhíu mày.
Đối phương không phải Thu Trì, nhưng gương mặt kia, nếu không phải có máu mủ thì rất khó có thể tin, hơn nữa, trên thế giới này dù có người giống người cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983634/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.