Ngọn núi đá gập ghềnh khó đi thì thôi lại còn to và rộng nữa, đi được hơn một dặm Hải An đã thở hồng hộc không lết nổi chân nữa. Cô kêu Tiểu Tiểu dừng lại nghỉ chân dưới một gốc cây cổ thụ lớn, sau đó lấy ít cỏ khô cho ngựa ăn.
Cô xoa đầu ngựa, đột nhiên trước mắt ánh sáng biến mất, Hải An hốt hoảng nhìn xung quanh một mảng tối om. Cô hoảng hốt cảm thấy nơi này rất quen nhưng não bây giờ rất rối nhất thời không nhớ ra được.
[Chủ nhân.]
Giọng nói lạnh băng của máy móc vang lên trong không gian tĩnh mịch, một luồng sáng xanh xuất hiện giữa không trung rồi tụ thành hình người. Hệ thống xuất hiện, cả không gian giống như là được bật công tắc trở nên sáng bừng, Hải An vì chưa kịp thích ứng ánh sáng hơi nheo mắt lại chờ khi cô thích ứng thì một nhân vật giả lập xinh đẹp như búp bê đã đứng trước mặt cô.
" Ngươi là?." Hải An có chút không xác định hỏi
[Tôi là hệ thống xinh đẹp nhất dải ngân hà, Hana nè. Ngài có thấy tôi xinh đẹp không?.]
Hana xoay một vòng cho cô chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mình sau đó chớp chớp mắt đáng yêu, như thể đang nói " Ta rất xinh đẹp, mau khen ta đi ".
Giọng nói máy móc mà nói mấy câu làm nũng quả thật quỷ dị, Hải An ho khụ khụ hai cái rất nể mặt trả lời:
" Xinh."
Nụ cười trên khuôn mặt hệ thống càng tươi hơn, nó dùng tay hất tóc ra đằng sau, cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-qua-tieu-tru-oan-khi/2684881/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.