Tư Mã Vân Y thấy nàng bỏ đi, thở phào nhẹ nhõm.
Niềm vui sướng khi thoát chết trong gang tấc làm ánh mắt ả cũng trở nên tàn độc.
Lăng Thanh Huyền không dám đến gần ả, chứng tỏ còn chưa tìm được thân phận lệnh bài.
Lúc đó ả chỉ tùy tiện ném đi, chắc là ở quanh Chiêm Tinh Lâu. Ngày mai, ả phải vào cung xem thử, tuyệt đối không thể để người khác nhặt được.
Người của Tư Mã phủ chạy đến, thấy ả đang ngồi dưới đất với biểu tình phức tạp, mỗi người một ý nghĩ.
Tư Mã Vân Thiến cau mày: "Muội muội, không có chuyện gì chứ?"
Tư Mã Vân Y đè lại miệng vết thương, cười lạnh: "Ngươi thấy ta có giống người không có chuyện gì không? Còn hỏi lời vô nghĩa!"
Tư Mã đại nhân đứng bên cạnh tức giận mắng: "Vân Y, sao ngươi có thể nói chuyện với tỷ tỷ như vậy?"
Tư Mã Vân Y cắn môi, bấu chặt vào miệng vết thương của mình: "Tam hoàng tử phải lòng ta, Thái Tử điện hạ cho phép ta đến gần. Tư Mã đại nhân, ngài tốt nhất nhìn cho rõ, ai mới là người mà mình nên ủng hộ."
Tư Mã đại nhân hoàn toàn không ngờ tiểu nữ nhi mà ông vẫn luôn coi nhẹ sẽ nói ra những lời này.
Vì những biểu hiện gần đây của ả, hai cha con thân cận hơn một chút.
Nhưng mới được ít lâu, ả lại hiện nguyên hình.
'Kiêu căng' cũng chưa đủ để diễn tả.
"Còn chết trân ở đó làm gì? Không biết đuổi theo thích khách sao? Nàng chạy hướng kia kìa!" Quát nạt hạ nhân xong, Tư Mã Vân Y giận dữ hét vào mặt Tư Mã Vân Thiến: "Lấy hộp thuốc! Ta bị thương."
Tư Mã Vân Thiến rút đi vẻ lo âu dưới đáy mắt, giấu đi biểu tình đi tìm hộp thuốc.
Hiện tại, hai nhân vật tôn quý trong cung có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016033/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.