Vành tai thiếu niên đỏ ửng lên, cả gương mặt như bạch ngọc không tì vết cũng hiện sắc hồng.
Hắn dùng vạt áo che đi "tên nhóc" nhà mình, quay mặt đi, không dám nhìn thiếu nữ làm hắn khí huyết dâng trào.
Lăng Thanh Huyền nhìn hắn một lát. Muốn bóp mặt tiếp.
"Cần giúp một tay không?"
Tẩm điện rộng lớn như vậy, giọng nói thiếu nữ lại đặc biệt nhẹ nhàng, dễ nghe, Sở Mính cảm thấy những lời kia cứ quanh quẩn bên tai, tê dại không ngừng.
Hắn thì thầm nhỏ đến mức cả bản thân cũng khó mà nghe thấy: "Giúp, giúp cái gì?"
Là chuyện mà hắn nghĩ sao?
Hầu kết khẽ nhúc nhích, hắn mơ hồ cảm nhận từng tia hưng phấn.
Tựa như cảm giác vui sướng sau cơn sợ hãi khi lần đầu tiên gϊếŧ người.
Muốn để nàng chạm vào, muốn nàng mang đến cho mình nhiều vui sướng hơn nữa.
Lăng Thanh Huyền quơ quơ tay: "Giúp như thế này nha."
Sở Mính ngẩn người giây lát, tầm mắt chậm rãi chuyển qua bàn tay khớp xương rõ ràng của Lăng Thanh Huyền.
Bỗng dưng nhớ ra điều gì, hắn mấp máy môi.
"Không thể làm giống trên mấy bức họa kia sao?"
Hô hấp của hắn cũng trở nên thận trọng.
Có trời mới biết Thái Tử điện hạ hung thần ác sát, tàn khốc máu lạnh trong lời đồn bên ngoài, giọng điệu lại như cánh chim pha lê trong suốt, dễ vỡ.
Chống tay lên một bên mặt, Lăng Thanh Huyền thu tay lại: "Không thể."
Con nít con nôi suốt ngày nghĩ chuyện gì đâu không.
【Oaaaa! Ký chủ, ngươi cả nhân vật phản diện cũng không giúp. Ngươi thay đổi rồi!】
ZZ không đúng lúc mà ló đầu ra.
Vậy ngươi nói xem, điểm hảo cảm của tiểu gia hỏa bây giờ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016032/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.