Các câu lạc bộ đã đến đông đủ, còn có vài người đã chuẩn bị xong thiết bị quay chụp, kết quả bị người ngăn lại, không cho vào.
Thật thú vị.
Vệ sĩ gật đầu, còn tưởng Lăng Thanh Huyền là người của thiếu gia.
"Người có tiền thật ghê gớm nha. Chỗ này vốn là nơi công cộng, dựa vào cái gì mà chiếm hết?"
"Bọn tôi chuẩn bị kỹ càng suốt mấy ngày, từ thật xa chạy tới, kết quả không cho vào, các người là nhân viên quản lý chỗ này chắc?"
Bọn họ gào to lên, yêu cầu một lời giải thích. Đồ Tuyết Nguyệt khoan thai tới trễ, nghe xong lời bọn họ nói.
"Tất cả không cần lo lắng, mình đi nói với anh ấy một chút. Mọi người chờ nha."
Ả vẫn luôn là loại hình dịu dàng, nhã nhặn. Lúc này đoàn người đều đang líu ríu, chỉ có ả đứng ra nói chuyện, mọi người lập tức đồng ý.
"Đó là ai vậy? Trước giờ chưa gặp qua. Thật xinh đẹp."
"Là đoàn phó của bên tiểu Trương, tên là Đồ Tuyết Nguyệt á. Dạo gần đây hoạt động rất sôi nổi. Con người cũng không tệ, còn chủ động qua thương thuyết."
Lưu Hạ khoanh tay trước ngực, không quá thích Đồ Tuyết Nguyệt. Anh ghé sát vào Lăng Thanh Huyền: "Trực giác của nữ nhân, ánh mắt con nhỏ kia nhìn em không tốt lắm."
"Anh là nữ nhân?" Lăng Thanh Huyền nhìn bộ ngực giả của anh.
Lưu Hạ hừ một tiếng: "Thời điểm anh cos nhân vật nữ, trực giác nữ nhân sẽ được kích hoạt."
Ừ, nhất ngươi rồi.
Giới tính của Lăng Thanh Huyền, Lưu Hiểu đã sớm nói với Lưu Hạ, cho nên Lưu Hạ vẫn luôn đem cô gộp vào nhóm chị em gái, lúc này nói chuyện cũng không hàm hồ.
"Manh tương, có phải em quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016005/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.