*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ nhìn đến nội dung giải thích từ, hắn gập mạnh laptop lại.
Cái quỷ gì, đây là thứ quỷ gì, nam nhân với nam nhân, cũng có thể...
Hắn cảm thấy thị giác nhận phải xung kích.
Uống hết một ly nước lạnh, Kỳ Dật mới thấy mát mẻ được một chút.
Cả nước tắm ấm áp cũng bị hắn đổi thành nước lạnh.
Nhất định là uống quá nhiều rượu. Hắn phải thanh tỉnh lại. Thanh tỉnh lại.
Hình ảnh lần đầu gặp mặt bị tên nhóc kia đè lên người, cùng hình ảnh tìm tòi trên máy tính bỗng chồng lên, khớp lại với nhau.
Hôm sau thức dậy, Kỳ Dật nhìn chăn, đưa tay đè lại nửa bên mặt.
Thằng nhãi kia, tất cả đều do thằng nhãi kia, hắn mới trở nên kỳ quái như vậy!
Kỳ Dật cảm thấy ranh giới cuối cùng của mình, đang từng chút bị đánh vỡ.
Điện thoại mới vừa đến tay, hắn lập tức gọi cho Hạ Kình. Bên kia tựa hồ vừa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng.
"A lô, Kỳ tổng? Chào buổi sáng ha. Hôm qua chiêu đãi không chu đáo, hôm nào anh em ta đi làm vài ly~"
"Hôm qua, chín giờ mười phút, có số di dộng nhá máy cho cậu. Đem số đó gửi qua đây."
Nói xong, Kỳ Dật cúp máy.
Hạ Kình sửng sốt một cái chớp mắt, sau đó vẫn ngoan ngoãn tìm trong 'Cuộc gọi nhỡ', nhắn qua cho Kỳ Dật.
Cậu lại gọi cho Kỳ Dật, đối phương từ chối nhận cuộc gọi.
"Ậu má, vắt chanh bỏ vỏ. Kỳ Dật, anh có giỏi thì cả đời đừng gọi cho tôi nữa!"
Cậu càng nghĩ càng tức, lại tò mò dãy số kia rốt cuộc là thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015993/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.