Nể tình điện thoại của hắn là do mình làm hỏng, Lăng Thanh Huyền đưa di dộng cho hắn.
Điện thoại mới của hắn còn chưa tới, đành dùng điện thoại của cô nhá máy vào số của Hạ Kình.
"Nhớ kỹ, gọi là phải đến, mỗi lần xem tình huống mà định giá tiền."
Trong đầu hắn đang ảo tưởng nên sai sử cô như thế nào.
Chuyện này làm tâm tình bực bội của hắn phấn khởi một chút.
Lấy điện thoại lại, Lăng Thanh Huyền nhìn về phía phòng hắn.
"Nhiều mỹ nữ như vậy, cảm giác thế nào?"
Trong lòng chợt căng thẳng, loại chột dạ bị bắt quả tang này làm Kỳ Dật không hiểu thấu.
Cũng đúng. Tên nhóc này ở ngay phòng đối diện, hẳn là trước đó thấy được.
Kỳ Dật ngữ khí gợi đòn: "Chờ mọc đủ lông rồi hãy nghĩ đến tìm phụ nữ, nhóc con."
Tuyệt lắm. Xem ra bổn tọa chiều hắn quá nên hắn hư.
Lăng Thanh Huyền trở tay đem cánh tay hắn bẻ đến sau lưng, đem hắn đè lên trên tường.
Mặt tường lạnh băng trong nháy mắt làm hắn thanh tỉnh rất nhiều.
Thằng nhãi này, nhìn gầy yếu mà sức lực thật lớn!
Hắn giãy giụa hai cái, thế nhưng không thoát được.
Lăng Thanh Huyền đưa tay, sờ bóp mông hắn một cái, nhón chân kề môi vào tai hắn, khẽ nói:
"Ai nói với chú là tôi thích phụ nữ?"
Tiếng nói du dương trung tính của thiếu niên, từng từ từng chữ lướt qua vành tai. Những sợi lông tơ thật nhỏ như bị điện giật nổ tung, toàn bộ đại não chết máy.
Lăng Thanh Huyền nghiêm trang lại vỗ 'bốp' một cái lên mông hắn rồi mới buông hắn ra, trở về phòng mình.
Một ngày không đánh đã leo lên nóc nhà lật ngói.
Thế là Lăng Thanh Huyền nghe được âm thanh thông báo đầy khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015992/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.