"Sẽ không chết."
Thanh âm Hạ Ca lạnh lẽo, không muốn để ý tới bà ta.
Thời điểm đóng cửa lại, người phụ nữ kia duỗi tay, suýt nữa bị kẹp trúng.
"A! Tay của tôi! Đau quá!"
Biểu tình của bà ta rất khoa trương, kỳ thật căn bản không bị kẹp trúng.
Hạ Ca cau mày, không biết bà ta đang giở trò gì.
"Tao mặc kệ, mày kẹp trúng tay tao, nhất định phải giúp. Nếu không tao láng giềng tới, nói mày cố ý đả thương tao."
Thật ồn ào.
Lăng Thanh Huyền bước xuống giường, nhìn chằm chằm người phụ nữ kia.
Hàn ý đột nhiên phát ra, người phụ nữ miệng đang lải nhải ngừng một chút.
Ban ngày ban mặt, sao lại lạnh như vậy?
Chẳng lẽ bên người thằng nhóc này có mấy thứ kỳ quái?
Bà ta có chút muốn lùi bước.
Lăng Thanh Huyền đụng đụng cánh tay Hạ Ca: "Đi."
Lời cô nói, Hạ Ca luôn nghe theo.
"Tôi có thể giúp, bà nhỏ giọng một chút." Làm ồn ào đến cô.
"Được!"
Nhà của người phụ nữ ở ngay dưới phòng của Hạ Ca, chỉ có điều lớn hơn một chút.
Trong nhà bà ta sương khói lượn lờ, đang thắp nhang, lại như đang có thứ kỳ quái gì đó.
Mùi hương rất khó chịu.
Có một người nằm trên giường, trẻ con trong nhà đều không có ở đây.
"Cửa sổ đóng kín vậy làm gì?" Hạ Ca không cho bà ta đóng cửa lại, bà ta lại lúc kinh lúc rống lên.
"Không thể để khói này bay ra ngoài! Không thì chồng tao sẽ mất mạng!"
Lăng Thanh Huyền nắm tay áo, đẩy cửa sổ ra.
Không khí trong lành tràn vào, người nằm trên giường lập tức ngồi dậy, biểu tình sợ hãi kêu lớn: "Quỷ! Có quỷ! Có quỷ!"
Người phụ nữ tưởng cửa sổ đóng không chặt, chạy lại đóng cửa. Người đàn ông lần nữa nằm xuống, nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015971/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.