A Gia há hốc mồm, hoàn toàn không kịp phản ứng.
Công tử nhà cậu vừa làm gì vậy?
Ai mà không bám lấy Lăng vương điện hạ hi vọng được sủng hạnh chứ? Công tử lại tìm cớ để không hầu hạ?
Từ từ... Phải chăng công tử đang dùng chiêu 'lạt mềm buộc chặt'?
Nghĩ như vậy, A Gia vội vàng phối hợp diễn kịch, chạy tới kinh hô: "Ây da, công tử, sao ngài lại chảy máu? Có đau không? Để ta đi tìm đại phu."
Lăng Thanh Huyền vẻ mặt lành lùng nhìn bọn họ chủ tớ tình thâm. Chờ bọn họ kết thúc đối thoại, từ trong tay áo lấy ra một bình thuốc đưa cho A Gia.
"Lát nữa bôi lên cho hắn."
Trắng nõn da thịt bị trầy xước, màu máu đặc biệt diễm lệ.
Vì không cho nàng vào phòng, hắn đúng là hao tổn tâm huyết. Phỏng chừng vừa rồi nàng cũng Liễu Trình trò chuyện bị hắn nghe thấy một ít.
A Gia vội vàng hành lễ, gượng cười tiếp nhận: "Tạ điện hạ."
Giang Ly chửi bậy trong lòng. Tên dê xồm này rốt cuộc đem theo trong người bao nhiêu thuốc.
Bất quá hắn còn chưa chửi xong, ngón tay ngọc thon dài dã đưa tới, đem hắn từ dưới đất kéo lên.
Hơi dùng sức một chút, cả người hắn đụng vào ngực Lăng Thanh Huyền. Chỉ vừa chạm đến một mảnh mềm mại, hắn lập tức như thỏ con bị kinh sợ nhảy tránh ra.
Nói chuyện thì nói đàng hoàng, động tay động chân làm gì!
Xúc cảm vừa rồi, làm tim hắn đập không theo quy luật.
Không nghe thấy tiếng trách cứ, hắn ngước mắt nhìn lại.
Thê chủ của hắn, có một đôi mắt lãnh đạm, tựa hồ có thể nhìn thẳng vào đáy lòng hắn, xem trộm bí mật của hắn.
Giang Ly quay mặt qua hướng khác, giơ tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015934/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.