Phác giác mình hơi lớn tiếng, Giang Ly ngồi xuống đối diện Lăng Thanh Huyền, ngữ khí mềm nhũn.
"Thê chủ, ta bị thương, không tiện phục thị ngài. Hay là hôm khác đi."
'Ọe, sao mà bổn công tử có thể dùng loại ngữ khái này chứ? Buồn nôn chết ta. Tên dê xồm mau đi đi! Ai thèm viên phòng với ngươi chứ!'
Lời nói trong ngoài đồng nhất của hắn đều bị Lăng Thanh Huyền nghe thấy.
ZZ trong không gian cười lăn lộn, mười phần bội phục sự bình tĩnh của ký chủ nhà mình.
"Dưỡng thương cho tốt." Lăng Thanh Huyền buông chén trà xuống, lập tức rời đi.
Giang Ly bứt tóc, nện mạnh xuống bàn.
Nhiệm vụ đáng chết này, sớm biết hắn sẽ không đáp ứng.
Đường đường đệ nhất sát thủ, chạy tới làm phu hầu cho người ta. Đầu hắn bị lừa đá mà!
Thời điểm hắn còn đang xoắn xuýt, thư tín đã truyền đến trong cung.
Hoàng Phủ Vi cởi bỏ tờ giấy trên chân bồ câu, biết được kết quả của buổi thăm dò tối qua. Vị Lăng vương này hết sức cảnh giác.
Xem ra trực tiếp ám sát tỷ lệ thành công quá nhỏ.
Năm năm trước, Hoàng Phủ Vi thường xuyên lắc lư bên cạnh Lăng Uyên, chọn lựa chủ đề mà Lăng Uyên cảm thấy hứng thú, khiến Lăng Uyên cho rằng mình đã tìm được tri kỷ.
Hai người kết nghĩa kim lan, Lăng Uyên lớn hơn ả một tháng, trở thành nghĩa tỷ của ả.
Ả thận trọng từng bước, chính vì đoạt được hoàng vị này. Vì thế một nữ nhân thô lỗ, thẳng tính lại đầy nghĩa khí như Lăng Uyên là loại người dễ lợi dụng nhất.
Quả thật như ả đoán, Lăng Uyên giúp ả củng cố ngôi vị hoàng đế, để ả thành công đăng cơ.
Thế nhưng ả rất nhanh phát hiện, các đại thần cơ bản đều coi trong Lăng Uyên, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015932/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.