"Sao mà không có việc gì chứ? Ba, đây là ung thư gan thời kỳ cuối. Ba chỉ còn sống không đến hai tháng thôi."
Sinh lão bệnh tử, vốn là quy luật của đời người.
Chỉ là một sinh mệnh đang sống động nháy mắt tiêu tan, không phải việc mà người thường có thể tiếp thu.
Thanh âm của Lăng Tĩnh từng câu từng chữ vang vọng bên tai, Lăng Thanh Huyền nhìn tờ giấy trong tay Lăng Thịnh, nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường.
"Con tham gia đoàn kiến của công ty. Ba, bây giờ có đỡ hơn chút nào không?"
Lăng Thịnh động tác chậm chạp gật đầu: "Ba khỏe. Nặc Nặc, không định giới thiệu vị kia với ba một chút sao?"
Vị kia tất nhiên ám chỉ Tiêu Ý. Lăng Thanh Huyền nâng tay, Tiêu Ý đi tới.
"Tiêu Ý, nghệ sĩ của công ty chúng ta."
Lăng Thịnh thở dài: "Ba đương nhiên biết. Ý ba là quan hệ giữa cậu ấy và con."
Lăng Thanh Huyền nhìn khuôn mặt già nua cùng ánh mắt mong chờ của ông, chậm rãi nói: "Người yêu. Kiểu yêu đương muốn tiến tới hôn nhân."
Trái tim không tự chủ được mà đập rộn lên, Tiêu Ý gắt gao mím môi. Hắn vốn đã chuẩn bị tinh thân nghe Lăng Thanh Huyền không thừa nhận quan hệ giữa họ, không ngờ cô lại nói ra đáp án mà hắn mong chờ nhất.
Một giây xúc động, hắn trực tiếp mở miệng kêu: "Ba, không phải, ý cháu là, bác Lăng, con sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt. Bác yên tâm!"
"Ha ha, kêu ba cũng được. Nếu các con đã xác định rõ thì tìm thời gian tốt đính hôn đi."
Tiêu Ý vẫn là lần đầu tiên cảm thấy quẫn bách. Trước mặt ba của người trong lòng, hắn thật giống một thằng nhóc chưa trải sự đời.
Lăng Tĩnh không thể tin nhìn một màn hòa thuận trước mắt. Phảng phất như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015921/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.