Theo lý thuyết có qua có lại, Lăng Thanh Huyền qua nhà hắn nhiều lần như vậy, lần này mời hắn đến nhà mình, cũng không thành vấn đề. Lăng Thanh Huyền xụ mặt, vấn đề siêu to khổng lồ. Nhà cô có một bức tường dán đầy poster của tiểu gia hỏa này. Nếu như bị phát hiện, những lời cô nói lúc trước có khác gì tự vả. Cô không có ý đồ với hắn thì ai có ý đồ? Cho nên Lăng Thanh Huyền nghĩ xong liền thẳng thừng cự tuyệt: "Không được." Tường nhà bổn tọa có suy nghĩ của riêng mình, không thể đụng, không thể đụng. Bị từ chối, đôi mắt lấp lánh sao trời nháy mắt ảm đạm, Tiêu Ý nắm vuốt quần áo: "Vậy tôi... đi khách sạn vậy." Là hắn đường đột. Ai lại đường đột đòi vào nhà một cô gái cơ chứ? 【Ký chủ, mặt tường kia ở trong phòng của ngươi. Người chỉ cho hắn đợi ở phòng khách không phải được rồi sao? Người ta hiện tại sự nghiệp mới phất lên, tiền trong tay phải tiết kiệm.】 Sao chưa từng thấy ngươi đau lòng giùm tiền của bổn tọa. 【...... Khụ khụ. 】 Tiêu Ý xoay người muốn đi, Lăng Thanh Huyền giữ chặt y phục hắn lại: "Chỉ ngồi một lát thôi đó. Anh chờ ở phòng khách." Tiêu Ý lập tức lên tinh thần: "Được, để tôi đi khóa cửa!" Lăng Thanh Huyền lấy chìa khóa mở cửa, đi vào trước, khóa kỹ cửa phòng mình lại. Mà Tiêu Ý đến cửa phòng mình, nhìn trong bóng tối sáng lên ánh đèn của đồng hồ điện tử, đem cửa đóng chặt. Nhà Lăng Thanh Huyền rất bừa bộn. Đây là nhờ công nguyên chủ quên ăn quên ngủ để lại. Sau khi cô đến cũng không có thời gian chỉnh lý, nói thẳng ra là quên dọn dẹp. Tiêu Ý nhìn thấy cũng không nói gì, còn chủ động giúp cô sắp xếp gọn gàng lại. 【Ký chủ, ngươi nhìn nhân vật phản diện hiền huệ chưa kìa? Bây giờ đã trế vậy rồi, không bằng ngươi nấu cho hắn bữa cơm?】 Không thể, không có khả năng, không tồn tại. Kêu Lăng Thanh Huyền nấu cơm, chẳng thà kêu cô đánh bom nhà bếp. Bất quá người ta cũng giúp đỡ dọn dẹp, cô mở cửa tủ lạnh, bên trong chỉ còn mỗi một túi bánh mì. ... Buối tối ăn gì mà ăn, hay là nhịn đi. 【Ký chủ, ngươi là không nỡ lấy bánh mì ra đãi khách.】 Nín! 【...】 Thật vất vả đem phòng khách dọn sạch sẽ, Lăng Thanh Huyền rót cho hắn ly nước: "Anh đói không?" Mau nói không đói, bổn tọa chỉ đang khách sáo thôi. Nam nhân sờ sờ bụng: "Ừm... Có hơi đói." Hắn trở về liền ngồi chờ Lăng Thanh Huyền, đến cả cơm chiều còn chưa ăn. Bảo là hơi đói, thật ra là đói lả cả người. Lăng Thanh Huyền nghiêm mặt đem túi bánh mì đưa tới: "Chỗ tôi chỉ có bánh mì." Hắn vừa định nói cảm ơn, Lăng Thanh Huyền đã đem bánh mì cầm đi, "Nhưng là quá hạn rồi." Cô đã vài ngày không về nhà, túi bánh này là mua lâu rồi. Tiêu Ý: "..." Không có đồ ăn, Tiêu Ý đành uống nước. Thời gian đã hơi muộn, Lăng Thanh Huyền vào phòng tắm tắm rửa. Cấu trúc phòng bên này cùng phòng Tiêu Ý khá tương tự. Thấy cô vào phòng tắm, hắn đứng dậy đi phòng bếp nhìn tủ lạnh một chút. Quả nhiên cái gì cũng không có. Mà trong phòng tắm, Lăng Thanh Huyền bởi vì lúc trước khóa cửa phòng, cho nên không có lấy quần áo. ZZ đề nghị:【Ký chủ, hay ngươi nhờ nhân vật phản diện lấy giùm cho ~~~】 Không thể! Như vậy hắn sẽ phát hiện poster trên tường. Lấy khăn tắm quấn hờ lên người, Lăng Thanh Huyền cầm chìa khóa ra khỏi phòng tắm. Không khéo, Tiêu Ý từ phòng bếp ra tới, nhìn thấy thiếu nữ tóc dài quấn lên, lộ ra chiếc cổ thon dài trơn bóng, giọt nước vương trên vai và xương quai xanh, đồi núi bị khăn tắm màu trắng quấn quanh, hơi nhô lên làm người không thể dời mắt. Phục hồi lại tinh thần, Tiêu Ý vội vàng xoay người, nhưng trong đầu, hình ảnh kia ném đi không được. Tiếng mở khóa, tiếng bước chân, tiếng đóng cửa, tiếng bước chân. Đến tận khi cửa phòng tắm lần nữa đóng lại, hắn mới nhẹ nhàng thở ra. Hương thơm thiếu nữ như còn phảng phất trong không khí. Hắn sờ lên mũi, có chút ướt át. Không thể nào... Chỉ nhìn thấy cô lộ ra chút da thịt,hắn liền thành như vậy? Lăng Thanh Huyền cũng không biết người ngoài kia đang tưởng tượng cái gì, cô bình tĩnh lau khô người. Lúc đi ra, phát hiện Tiêu Ý ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha, cái ly trong tay đã cạn nước nhưng hắn vẫn còn bưng lấy. "Nhà anh có điện lại chưa?" Hắn một bụng lời muốn nói bị nghẹn lại. Giấy lau máu mũi nhét vào túi quần, hắn đứng dậy nhìn cô thay xong áo ngủ, trong đầu lại hiện ra bộ dáng cô quấn khăn tắm. "Chắc là rồi." Hắn luyến tiếc nói. Vốn dĩ hắn chỉ muốn qua đây xem một chút, không nghĩ tới cô một chút đề phòng cũng không có, bây giờ cũng không thèm giữ mình lại. "Vậy anh về đi." Lăng Thanh Huyền bên này không có gì ăn cũng không có gì chơi. Vừa vặn cô muốn nghỉ ngơi, hắn chắc chắn cũng mệt nhọc. Cầm cái ly đi về phía của, Tiêu Ý nặng nề thở dài, quay đầu lại thần sắc nghiêm túc: "Lăng tổng, lần sau trong nhà có người ngoài, đừng trực tiếp đi từ phòng tắm ra như thế." Cũng không đợi cô trả lời, hắn vội vàng giúp cô đóng cửa lại. Lăng Thanh Huyền dựa vào tường, tiểu gia hỏa đem ly nước nhà cô đi luôn rồi, lý do gì đây? Trong không gian, ZZ thật muốn đâm tường. Đầu óc đần thối, đầu óc đần thối. Thật muốn cầm cái tua vít giúp ký chủ khai thông trí não. Tiêu Ý về nhà bật đèn mới phát hiện mình còn đang cầm ly nước của Lăng Thanh Huyền. Hắn thật là... chỉ cần nhìn thấy nàng, tâm hồn liền bay lên mây. Chuông điện thoại vang lên, hắn buông cái ly, ngồi lên ghế. Nghe đối phương nói xong, hắn đơn giản ứng tiếng, sau đó nói: "Tập đoàn Lăng Thịnh, tạm thời không động thủ." Bên kia truyền đến nghi vấn nhưng rất nhanh liền tiếp tục báo cáo vấn đề tiếp theo. ===================================___________================================== Tập đoàn Lăng Thịnh chuyển hình thành công, nghệ sĩ sơ kỳ tuyên truyền rất đúng chỗ. Mỗi một nghệ sĩ ra ngoài hoạt động trên cơ bản đều móc nối với sản phẩm của tập đoàn. Những sản phẩm trước đây của tập đoàn cũng vì vậy được đẩy mạnh tiêu thụ. Số người Lăng Thanh Huyền phải tiếp kiến cũng nhiều lên, cùng tập đoàn Lăng Thịnh hợp tác không ngừng gia tăng. Trong đó công lao lớn nhất thuộc về Tiêu Ý. Hắn tái xuất không chỉ hấp dẫn một đợt fan mới, còn thu hút các fan cũ về đây. Hiện tại trong tập đoàn, hắn là nghệ sĩ có số lượng fan đông đảo nhất. Những người khác không được thuận lợi như vậy, nhưng cũng từng bước phát triển. Lúc Lăng Thanh Huyền nhận được lời mời tiệc rượu, cô đang xem video tuyên truyền của từng nghệ sĩ. "Không đi." Cô trực tiếp cự tuyệt, Tiểu Tần thực sầu: "Lăng tổng, tiệc rượu lần này có mấy tài nguyên điện ảnh, để nghệ sĩ ra ngoài giao lưu một chút, nói không chừng có thể được đạo diễn, nhà đầu tư nào đó nhìn trúng, chọn đi đóng phim." Lời này có chút kỳ quái, Lăng Thanh Huyền đóng máy tính lại: "Đạo diễn của 'Liệt Tù' cũng tới?" "Cái đó cũng không chắc, nhưng nếu đi thì sẽ có cơ hội." 'Liệt Tù' chính là bộ phim mà Lăng Tĩnh đóng vai chính. Tuy kể về cố sự trong lao tù nhưng cất giấu thân tình, hữu nghị cùng cảm hứng trong tình yêu. Lúc đầu, tên bộ phim làm khán giả không quá hứng thú, nhưng về sau, lượng người xem tăng lên rất nhiều. Danh tiếng Lẵng Tĩnh cũng từ đó mà lan xa, cho dù kỹ thuật diễn của ả không tốt nhưng nhiệt độ cọ ra không ít. Lăng Thanh Huyền trong khoảng thời gian này đem hết tinh lực đặt vào nhiệm vụ chủ tuyến thứ nhất. Bây giờ công ty đã ổn định lại, nợ nần cũng thanh toán xong. Là thời điểm đi hoàn thành nhiệm vụ thứ hai. 【...】Thật làm bổn heo vui mừng, ký chủ không quên nhiệm vụ nha.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]