Trong phòng họp chỉ có hai người, câu nói của Tiêu Ý như đang vang vọng.
Lăng Thành Huyền nhìn xuống xúc động muốn ngáp cái thứ hai, hỏi ZZ: "Tiểu gia hỏa lấy ở đâu ra suy nghĩ bổn tọa thích hắn vậy?"
【Ký chủ, người không thích nhân vật phản diện sao?】
Lăng Thanh Huyền không trả lời, ngược lại liếc nhìn Tiêu Ý một cái, "Anh không cần lo lắng phát sinh chuyện giống như trước kia. Tôi đối với anh không có bất kỳ ý đồ gì cả. Cứ làm việc cho tốt. Ta chờ mong màn tái xuất của anh."
Lời này cũng không khích lệ được Tiêu Ý chút nào cả. 'Chuyện trước kia', hắn dĩ nhiên biết là chuyện gì.
Hiện giờ bà chủ đối với hắn không có bất cứ ý đồ nào, hẳn là chuyện tốt mới đúng.
Những hắn, không vui chút nào nha.
Thấy hắn trầm mặc không nói, Lăng Thanh Huyền đăng định đi, nút áo đồng phục bỗng nhiên bung ra.
... Thân thể này điện nước thật là đong đầy quá đi.
Cô còn chưa kịp chỉnh lại, một thân ảnh cao lớn che khuất ánh đèn trên đỉnh đầu.
Làm cái gì? Tối quá, nhìn không thấy, nhường cho chút ánh sáng được không?
Bàn tay tinh xảo như điêu khắc che trước ngực cô, cẩn thận từng ly từng tí giúp cô chỉnh lại nút áo.
Cô không ngẩng đầu, nhìn không thấy gương mặt nam nhân đang ửng đỏ, cũng không biết phải đặt tầm mắt ở nơi nào.
Hơi thở giao hội, Tiêu Ý nỗ lực khống chế tay mình đừng run, lại cảm nhận được vải dệt ma sát truyền đến cảm giác tê tê dại dại chạy thẳng vào tim.
Có người hỗ trợ, Lăng Thanh Huyền dĩ nhiên không cự tuyệt, nhưng mà nút áo cài nửa ngày không xong. Cô nghi hoặc nhìn hắc, vừa vặn trong thấy cổ đối phương đỏ ửng.
"Anh khó thở à?" Cô vô cùng tự nhiên duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015904/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.