Chương trước
Chương sau
Editor: Ochibi
Giọng hắn có chút mềm, lại rất có khí thế, Vu Khả Khả thiếu chút nữa té ngã.
Cô ta che miệng nhìn hai người trước mặt, khóc ra tới, “Lâm Thanh Thanh, khổ cho tôi xem cô như bạn tốt, cô cư nhiên dùng thư tình của tôi lừa gạt Hứa Hướng Dương ở bên cô, cô đồ xấu xí này! Ghê tởm!”
Học sinh đang hướng vào phòng học nghe vậy dừng chân, tình huống thế nào, cảm giác là bộ kịch cẩu huyết a.
Nắm vai thiếu nữ, Hứa Hướng Dương cũng ngây ngẩn cả người, hắn giật giật môi, “Thư tình không phải cậu viết cho tôi?”
Cái này chứng thực phỏng đoán của Vu Khả Khả, cô ta giống như điên rồi muốn đi cào Lăng Thanh Huyền, “Cô trả cậu ấy lại cho tôi! Tôi mới là người thành bạn gái cậu ấy, cô đồ tiện nhân không biết xấu hổ này, cướp nam nhân của tôi!”
Ồn quá.
Lăng Thanh Huyền đẩy Hứa Hướng Dương ra, một tay liền hóa giải lực đạo Vu Khả Khả, đẩy cô ta sang một bên.
Hứa Hướng Dương phía sau hô hấp lúc lên lúc xuống, giống như cũng đang tức giận, nhưng giải thích thì quá phiền phức, khỏi giải thích đi.
【 Không được đâu ký chủ, cái gọi là hiểu lầm chính là thế, càng không giải thích, cứ càng sâu, cô vẫn nên giải thích một chút đi, ta thề cô giải thích xong, ba ngày sau không phiền cô nữa! 】
Hệ thống này quả nhiên là nhà vai ác mà.
Lăng Thanh Huyền đơ mặt, Hứa Hướng Dương lại mở miệng, “Buổi tối hôm đó cặp cậu rớt ra thư tình, bên trên viết tên tôi, tôi tưởng cậu cho tôi.”
“Đó là mình nhét vào cặp cô ta! Là mình viết, Hứa Hướng Dương, là mình!”
Cô ta trước mặt mọi người nói thẳng ra chuyện bản thân bỏ vào cặp, có thể nghĩ, sắc mặt những người khác.
“Cho nên cô là chưa được cô ấy đồng ý, ráng để vào?” Hứa Hướng Dương không thích nữ sinh táo bạo này, quá ồn ào, quá nháo, lại còn làm ra hành động như vậy.
Như vậy xem ra, là hắn tự mình đa tình, cho rằng Lâm Thanh Thanh yêu thầm hắn, mới đến hỗ trợ, lúc ấy hắn chẳng qua chỉ đùa một chút kêu cô, không ngờ cô lại tới thật, hơn nữa còn lợi hại như vậy, hắn lập tức bị thân thủ của cô mê hoặc.
Nếu không phải do phong thư tình, hắn căn bản không dám chủ động xuất hiện lắc lư trước mặt cô như thế.
Hiện tại biết thứ kia không phải cô viết cho mình, trong lòng hắn vắng vẻ, rất là thất vọng.
Trách không được cô vẫn luôn là lạnh như băng, hoá ra là không hứng thú với mình.
Vu Khả Khả nhìn sắc mặt Hứa Hướng Dương, cho rằng hắn cũng tức giận Lâm Thanh Thanh lừa hắn, cho nên đúng lý hợp tình lên, “Mình, mình chỉ muốn cô ta giúp mình đưa thư tình cho cậu, ai ngờ cô ta độc chiếm, còn, còn cùng cậu……”
“Tôi đây cần giải thích với cô một chút.” Hứa Hướng Dương đột nhiên nghĩ thông suốt, cảm giác áp lực trong lòng mãnh liệt, ôm lấy Lăng Thanh Huyền, “Cô ấy chưa đưa thư tình cho tôi, là tôi tự chủ trương thích cô ấy, cô có ý kiến?”
!!!
Tin tức mang tính nổ mạnh này, lan tràn toàn bộ cao trung, Vu Khả Khả há miệng thở dốc, đột nhiên cảm thấy bản thân nói gì cũng trở nên vô lực, nhưng cô ta như cũ oán hận nghĩ, là Lâm Thanh Thanh ra vẻ đoạt nam nhân của cô ta, Hứa Hướng Dương nên là bạn trai cô ta.
Thích bổn tọa?
Mặt Lăng Thanh Huyền vô biểu tình kéo ra khoảng cách với hắn “Tôi có ý kiến, tôi phải cố gắng học tập.”
Vì hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, cô phải nỗ lực học tập, thi đậu đại học!
Rốt cuộc thành tích học tra một chốc một lát rất khó cứu vớt.
Lại nói cái gì mà thích cô? Quả nhiên, người trẻ tuổi tình cảm tới cũng nhanh.
Lại một cái tin tức mới mẻ mang tính nổ mạnh ra lò, thiếu nữ học tra thế nhưng công khai cự tuyệt giáo thảo theo đuổi.
Hứa Hướng Dương:……
Trước nay không nghĩ tới, lý do mình bị cự tuyệt, là vì đối phương phải cố gắng học tập.
Trái tim đau xót là chuyện thế nào.
Không muốn từ bỏ cô, Hứa Hướng Dương mạnh miệng, “Tôi đây sẽ cùng cậu cố gắng học tập, cậu muốn vào đại học nào, tôi sẽ đi theo cậu!”
Mẹ ôi! Bọn học sinh vây xem đều bị nhũn ra đầy đất, dù trường học không cho phép, bọn họ cũng giống như yêu đương a!
Cuối cùng kết thúc đề tài này, là Chủ Nhiệm Giáo Dục, bà trực tiếp đưa ba người bọn họ tới chỗ dạy dỗ.
Vu Khả Khả: “Chủ nhiệm, hai người bọn họ yêu sớm, không tốt với môi trường học tập, em kiến nghị khai trừ Lâm Thanh Thanh, dù sao cô ta luôn kéo chân sau trường học!”
Hứa Hướng Dương: “Là em muốn theo đuổi bạn học Lâm Thanh Thanh, còn bị từ chối, chủ nhiệm, chuyện này không liên quan đến cô ấy, đều là ý tưởng của em.”
Lăng Thanh Huyền: “Vâng.”
Chủ Nhiệm Giáo Dục rất đau đầu, chuyện này không có hành vi mang tính chính xác, hơn nữa người ta cũng chưa thật sự ở bên nhau, huống chi Lâm Thanh Thanh và Hứa Hướng Dương đều thuộc về nhóm học sinh thành tích không tốt, bọn họ không yêu sớm, bà cũng không có lý do nhớ bọn họ quá.
Để lại bọn họ trong chốc lát, Chủ Nhiệm Giáo Dục cho bác sĩ tâm lý ở trường giúp xem xét giúp Vu Khả Khả, dù sao cô ta quá kích động.
“Chủ nhiệm! Em không bệnh, em cũng không điên! Tại sao muốn em xem bác sĩ tâm lý, Lâm Thanh Thanh mới nên xem đó! Còn có Hứa Hướng Dương, cậu ta mắt mù hay đầu óc hỏng rồi, vậy mà không thích em, đi thích con nhỏ xấu xí Lâm Thanh Thanh này, em……”
“Cô còn nói cô ấy xấu xí nữa, tôi có thể khiến cô vĩnh viễn câm miệng.” Khí thế cường đại trên người Hứa Hướng Dương làm Vu Khả Khả không dám nói thêm gì nữa, ngoan ngoãn để bác sĩ tâm lý mang đi.
Hai người đi trên đường nhỏ rợp bóng cây, Hứa Hướng Dương càng nghĩ càng không vui, nghiêng người bắt lấy cô, “Về sau nếu cậu đã thích tôi, đến đưa tôi một lá thư tình.”
Lúc ấy hắn còn đắc ý nhìn thư tình kia lâu thế nào, kết quả không phải cô viết, ủy khuất.
Lăng Thanh Huyền:???
“Đi thôi, tôi đưa cậu trở về học.”
Tin tức khiến cả trường oanh động, bị mọi người coi như trò cười trà dư tửu hậu, Khương Tuyết không nghĩ tới người mình vẫn luôn nhằm vào, lại biến thành người cách Viên Việt càng gần.
Cô ta cắn răng trắng ngà chặn Lăng Thanh Huyền, “Lâm Thanh Thanh, lúc trước là mình không đúng, mình xin lỗi, cậu có thể giúp mình một chuyện hay không?”
Lăng Thanh Huyền chém đinh chặt sắt, “Không thể.”
“Giúp mình hẹn Viên Việt học trưởng năm ba một chút, được không?”
Đây là muốn cùng nam chủ chung một đường mà, “Không được.”
“Cô, cô thế nào lại như vậy, cho rằng mình được Hứa Hướng Dương thích, liền kiêu ngạo? Cô cũng không soi gương xem bộ dáng mình đi, Hứa Hướng Dương bất quá chỉ chơi đùa, rất nhanh sẽ đá cô thôi!”
Bổn tọa ước gì hắn đừng quấy rầy bổn tọa học tập.
“Nga.”
Thấy thái độ Lăng Thanh Huyền lạnh nhạt, Khương Tuyết nhìn bậc thang bên cạnh bọn họ, trong lòng một ý tưởng ngo ngoe rục rịch.
“Còn việc gì?”
“Không, không còn, cô không muốn giúp đỡ thì thôi!”
Lăng Thanh Huyền xoay người muốn đi, người phía sau khống chế không được nội tâm ý tưởng hắc ám vươn tay.
Chỉ cần đẩy cô xuống, sẽ không có người cản trở mình.
“Đúng rồi, nơi này có theo dõi.” Lăng Thanh Huyền khinh phiêu phiêu một câu, làm Khương Tuyết nháy mắt thanh tỉnh, cô ta nhìn lên trên, nào có theo dõi, rõ ràng đang lừa cô ta.
Trái tim kinh hoàng, Khương Tuyết nhìn nhìn tay mình, cắn răng che kín mặt.
Tan học, Hứa Hướng Dương đứng ở cổng trường, thân hình thon dài liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy trong đám người, Lăng Thanh Huyền trực tiếp vòng qua, bị hắn giữ chặt.
“Đi, tôi dắt cậu đi mua kính.”
Bổn tọa quả nhiên là quá dung túng tên nhóc này, cư nhiên lần này đến lần khác nhiều lần kéo bổn tọa, không cần tay nữa?
30/3/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.