Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi
ZZ thảm hề hề mà biện giải, sau đó thì vứt ra cốt truyện vai ác.
Hứa Hướng Dương, bạn tốt của nam chủ Viên Việt, gia tộc cũng có tiền có thế, thuộc về phú nhị đại, thành tích rất tệ, thích đánh nhau, sau khi bị bạn gái xui khiến, thiếu niên phạm tội vào ngục giam, gia tộc đối địch nhân cơ hội việc này đánh sập, chờ sau khi hắn ra tù, cảnh còn người mất.
Cha mẹ mất đi, một đống nợ nần gia tộc dừng trên người hắn, sau khi biết được là gia tộc Viên Việt chèn ép, hắn đi tìm Viên Việt liều mạng, lại bị bạn gái lần hai bán đứng, bị cảnh sát bắn chết.
Lăng Thanh Huyền nghe xong, chỉ muốn hỏi một câu.
Bạn gái Hứa Hướng Dương là ai.
【 Đối phương đang đi tới hướng ký chủ. 】
Lăng Thanh Huyền ngước mắt, ở hành lang gặp được khuê mật tốt của thân thể này, Vu Khả Khả.
Tuy nói là khuê mật tốt, nhưng cô gái kia, chỉ coi nguyên chủ như lá xanh phụ trợ mình thôi, vừa mới bị bắt nạt trong phòng học, cô ta cũng không có ngăn lại.
“Thanh Thanh, lão sư không làm khó dễ cậu chứ?” Vu Khả Khả không có xinh đẹp như Khương Tuyết, cũng thuộc về tầm trung, trên mặt cô ta nguyên bản có chút lấm tấm, hiện tại đều bị kem che khuyết điểm che dấu.
Bổn tọa thấy, vừa rồi cô ta không định đi bên này, là bổn tọa thấy cô ta, cô ta mới đến đây.
Xem ra rất ghét bỏ thân thể này, bằng không cũng sẽ không làm bộ không quen biết.
“Nga, không.”
Giọng Lăng Thanh Huyền đột nhiên lạnh xuống, Vu Khả Khả cho rằng cô là đang trách mình không đi hỗ trợ, vội vàng giải thích nói: “Bên này mình có việc thoát thân không được, nếu lần sau lão sư còn tìm cậu, mình sẽ đi cùng cậu.”
“Cái bàn của mình, cũng phiền cậu xem một chút.”
Vu Khả Khả xấu hổ cười, “Được.”
Lăng Thanh Huyền không có rảnh đáp lý cô ta, đang chuẩn bị đi, lại bị cô ta giữ chặt, chỉ là xoay người ngoái đầu nhìn lại, Vu Khả Khả đã bị dọa sợ, con ngươi Lăng Thanh Huyền quá mức lạnh băng, cô ta buông tay ra.
“Cậu, cậu có thể giúp mình một chuyện không? Đây là thư tình cho Hứa Hướng Dương, cậu giúp mình đưa được không?”
Cô ta móc ra phong thư hồng nhạt từ trong lòng ngực, mặt trên viết ba chữ Hứa Hướng Dương thật to.
ZZ nhắc nhở thích hợp, 【 Phong thư của Vu Khả Khả không có ký tên, cố ý để Lâm Thanh Thanh đi thăm dò ý, kết quả Lâm Thanh Thanh đi hỗ trợ, bị phản nhục nhã. 】
Đối phương trực tiếp cự tuyệt, nói không thích cô xấu xí như vậy, lòng Lâm Thanh Thanh, lại bị tổn thương một phần.
Nhưng cô chỉ là giúp khuê mật tốt đưa, lời nói cũng chưa kịp nói, đã mất mặt quá độ.
Sau khi Vu Khả Khả biết, tỉ mỉ trang điểm, mỗi ngày đều đi tìm Hứa Hướng Dương, trong tiếng cười vang của bạn bè, Hứa Hướng Dương liền đồng ý.
Tình yêu của người trẻ tuổi, thật là tới cũng nhanh.
Lăng Thanh Huyền nhìn chằm chằm thư một lát, “Chữ này thật xấu, viết lại đi.”
Chữ nhỏ tiêu chuẩn, vậy mà nói xấu? Ngón tay Vu Khả Khả cầm phong thư trở nên trắng bệch, lại xấu cũng không xấu bằng Lâm Thanh Thanh, cô ta tự an ủi mình như vậy.
Vì không cho lá xanh này rời xa mình, cô ta hít sâu một hơi, mỉm cười, “Vậy được, để mình viết lại.”
Trở lại phòng học, không ngoài sở liệu, lần này sách giáo khoa cô cũng gặp nạn, ánh mắt xung quanh đều không có hảo ý, cô bình tĩnh ngồi xuống.
Trong lòng Khương Tuyết cười lạnh, vẫn duy trì bộ dáng nữ thần, nghiêm túc nghe giảng.
Trước nay mỗi khi lão sư ra đề, cô ta sẽ nhấc tay, trả lời câu hỏi của mình, sẽ được khích lệ.
Chỉ là lần này.
“Lâm Thanh Thanh.”
Trước khi cô ta nhấc tay, Lăng Thanh Huyền nhấc tay trước, vì thế lão sư mời cô, thật may, học tra không ngoài dự kiến trả lời sai rồi.
Sau khi mọi người cười vang, đề tiếp theo, Lăng Thanh Huyền lại nhấc tay, tay Khương Tuyết giơ lên một nửa rất là xấu hổ.
“Lâm Thanh Thanh chắc thật là điên rồi, vẫn luôn một mực giơ tay.”
“Cậu không phát hiện là cô ta cố ý không cho lão sư mời Khương Tuyết sao? Khương Tuyết rất nhiều lần đều giơ, chỉ là không được lão sư thấy.”
“Hai người bọn họ là đang giằng co.”
Lão sư rất thích lớp học mình dạy có người sinh động, cho dù sai rồi cũng sẽ hòa ái mà nói không sao cả, đi xuống tiếp tục cố gắng học tập.
Nhưng khi Lăng Thanh Huyền sai bốn năm lần, ông rốt cuộc cũng cảm thấy có điểm kỳ quặc.
“Đề này……”
Khương Tuyết dẫn đầu giơ tay, lão sư nhẹ nhàng thở ra, mời cô ta đi lên.
Đề lần này yêu cần tương đối cao, Khương Tuyết không có chuẩn bị trước liền đi lên, cô ta thật là ngu, tại sao lại chấp nhặt với Lâm Thanh Thanh não tàn, nhưng mà dù có tính đáp án sai, lão sư cũng sẽ không nói gì.
Nghĩ như vậy, cô ta dùng mấy công thức phức tạp, không có làm ra tới, sau một lúc lâu cũng không có bạn học nào cười cô ta, chỉ là lão sư có chút tức giận.
“Các em hôm nay là chuyện thế nào? Nếu không làm được trước hết phải lắng nghe một chút, tất cả đều đi lên, là muốn kéo thời gian tan học nhanh sao?”
Khương Tuyết chợt cảm thấy ủy khuất, “Thầy, lúc trước đều là bạn học Lâm lên làm, em……”
“Đề này em sẽ làm.” Lăng Thanh Huyền lại giơ tay.
Mỗi lần làm bài cô đều nói như vậy, lão sư cũng nhanh quen rồi, may mà cũng sắp tan học, ông không nghĩ lại phát giận.
“Lâm Thanh Thanh, em đi lên làm.” Lúc nãy ông còn khờ dại cho rằng học tra Lâm Thanh Thanh này hăng hái hướng về phía trước, cho nên mới tích cực như vậy, hiện tại xem ra, chỉ là một ít tranh chấp giữa nữ sinh.
Nghĩ nghĩ, thế giới tốt đẹp như thế, không tức giận.
Khương Tuyết cắn môi, chờ xem Lâm Thanh Thanh mất mặt.
Đề này khó như vậy, cô ta mới giải ra một nửa, không tin người nọ có thể……
Khi cô ta đang ác ý suy đoán, Lăng Thanh Huyền chỉ dùng ba công thức đơn giản đã làm ra tới.
ZZ dùng móng heo của mình vỗ tay, 【 Ký chủ thật là lợi hại, nhanh như vậy đã nắm giữ toán học khó nhất cao trung hiện đại! 】
Lúc trước cô đáp sai vài lần, đều không phải chơi lão sư, chỉ là tri thức dự trữ của nguyên chủ xác thật không tốt, cô đọc xong sách rách nát, lại làm vài đề, không sai biệt lắm thì biết.
Lão sư cũng kinh ngạc há to miệng, chuông tan học vừa vặn vang lên, ông vội vàng chép lại công thức Lăng Thanh Huyền dùng.
“Tan học!” Lão sư vỗ vai Lăng Thanh Huyền, “Không tồi, kiểm tra hàng tháng lần sau, thầy chờ mong thành tích của em.”
“Vâng.”
Phản ứng này, quá lãnh đạm, mặc kệ, về văn phòng nghiên cứu đề kia trước một chút lại nói.
Tan học là lúc bọn học sinh sinh động, Lăng Thanh Huyền xuống bục giảng, bị Khương Tuyết gọi lại.
“Lâm Thanh Thanh, cô cố ý làm tôi xấu mặt?” Rõ ràng lúc trước đề đơn giản không làm được, lại làm ra đề khó, còn không phải là cố ý sao!
Sau mắt kính dày nặng, sắc mặt Lăng Thanh Huyền bất biến, “Cô thấy sao thì là vậy.”
“…… Lâm Thanh Thanh!” Khương Tuyết nhịn không được dậm chân, đám người kia không phải nói giúp cô ta giáo huấn Lâm Thanh Thanh sao? Vì sao con nhỏ đó không hề có việc gì!
Bởi vì kiểm tra hàng tháng, buổi chiều chỉ có hai tiết, có thể tan học sớm, Lăng Thanh Huyền nhìn cái bàn hỗn độn, cuối cùng lựa chọn cặp sách trên lưng.
Khương Tuyết không có rảnh tan học chặn mình, bởi vì còn có lễ vật chờ cô ta.
Ra khỏi trường, trải qua đường phố quen thuộc, Lăng Thanh Huyền dựa theo ký ức nguyên chủ, chuẩn bị về nhà.
“Chàng trai à, giao tiền ra đây, bằng không, đừng trách tụi này không khách khí.”
“Đại ca, xem cách hắn ăn mặc không phải người nghèo, không ấy lát nữa cướp tiền xong, cũng lột quần áo luôn đi?”
Ừ, các ngươi thật sự sẽ kiếm tiền.
Lăng Thanh Huyền mặt vô biểu tình đi qua con hẻm, đột nhiên bị người kêu gọi.
“Em yêu, không tới giúp anh sao?”
11/3/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.