Editor: Ochibi
Lăng Thanh Huyền dùng loại ánh mắt cổ quái nhìn cô ta, “Toàn trường đều biết tôi là học tra, thì trắng đêm học tập cái gì?”
Mọi người:……
Bị trực tiếp oán ghét, Khương Tuyết bắt đầu cầu tình lão sư, “Lão sư, em tin đây chỉ là hiểu lầm, chỉ là không biết vì sao, bạn học Lâm lại muốn nhằm vào em như vậy.”
Bổn tọa đương nhiên muốn nhằm vào ngươi, dù sao thì ngươi là nguyên nhân lớn nhất khiến thân thể này tử vong.
Lúc trước Lâm Thanh Thanh cho dù biết bí mật này, cũng không có nói ra, nhưng lại bị bắt nạt.
Vẻ mặt Lăng Thanh Huyền nghiêm túc, “Lão sư, em yêu cầu xem theo dõi.”
Xem sẽ biết, dù sao nửa trận đầu bọn họ cũng làm quá tệ.
Sắc mặt Khương Tuyết cứng ngắc, cô ta không nói nữa, Trần Nguyệt lại vô cùng kích động, “Lâm Thanh Thanh, chắc cô có tật xấu đi!”
Xử lý không được, giám thị lão sư đành phải đưa ba người bọn họ ra ngoài.
Góc phòng học, một người nhẹ xoa khóe mắt, hiển nhiên mới vừa tỉnh ngủ.
Văn phòng giám sát, Trần Nguyệt xác thật ném tờ giấy, lại xem buổi thi trước, Trần Nguyệt trực tiếp ném cho Khương Tuyết, buổi chiều thất thủ mới ném tới bên chân Lăng Thanh Huyền.
Đây là lần đầu tiên bị bắt được gian lận, để hai người ghi nhớ, hai bài thi đều bị hủy bỏ thành tích.
Bị lão sư thay phiên phê bình, Khương Tuyết oán hận mà nhìn người nào nó dựa vào góc tường vẻ mặt phong khinh vân đạm.
“Các em còn trẻ, lần này coi như chỉ giáo huấn, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015875/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.