Sáng hôm sau, cả hai đã nhanh chóng thu xếp hành lý để rời khỏi hang động vì nơi này đã không còn an toàn nữa. Hạ Thiên Lăng đã đề nghị đưa Hàn Vũ về kinh thành, nơi phủ đệ hắn đang sống để bảo vệ y chu toàn, cũng như làm rõ vụ án năm xưa của nhà y.
- Chúng ta mau đi thôi! Sao mặt đệ lại có vẻ không được vui vậy? Đệ có điều gì buồn lòng sao?
- Đệ không sao, chỉ là không biết lần sau quay lại hang động chế thuốc này có còn nguyên vẹn nữa không thôi.
Hạ Thiên Lăng nghe xong cũng khẽ thở dài. Đây là nơi mà hắn và Hàn Vũ có những phút giây hạnh phúc đầu tiên khi hai người gặp nhau. Dù hắn sẽ xây một viện trạch có nơi điều chế thuốc cho Hàn Vũ, nhưng nó không bao giờ thay thế được nơi này.
- Được rồi, chúng ta đi thôi!
Hàn Vũ nói.
..........
Tại Bình Quốc Công hầu phủ.
- Bái kiến thiếu gia.
- Bái kiến thiếu gia
Cả hai người đi vào đại sảnh, trước mặt họ là một người trung niên có dáng người cao. Trên người khoác một tấm áo choàng màu đỏ thẫm, đường nét thêu trên đó trông rất là bắt mắt.
- Bái kiến phụ thân, con đã về.
- Hàn vũ bái kiến Hạ Quốc công.
Người đối diện khẽ nâng chén trà đang uống dở đặt xuống bàn, hướng ánh mắt về họ.
- Lăng nhi, con về rồi à. Còn vị công tử này là...
- Bái kiến Hạ Quốc công, tại hạ họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-tinh-yeu-nguoc-luyen-cua-tieu-nguyet-nguyet/3003312/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.