Sáng hôm sau như đã hứa, Hạ Thiên Lăng mang theo Hàn Vũ tiến vào cung diện kiến thánh thượng. Đi theo sự chỉ dẫn của Quách công công (Quách Phúc) - công công thân cận của hoàng thượng, bước dần theo hành lang dài, Hàn Vũ bỗng vô tình nhìn sang phía xa hướng ngự hoa viên. Một thiếu nữ đang vui đùa, ngắm nhìn những bông hoa hồng mới nở. Nàng có dung mạo xinh đẹp, làn da trắng, maia tóc bồng bềnh bay trong gió. Đặc biệt khuôn mặt ấy, đường nét sắc sảo.
Lúc ấy tim hắn như dừng đi một nhịp, hắn như muốn thốt lên hai chữ " Muội muội", bởi vì người đó có tướng mạo trông gần giống mẫu thân và phụ thân hắn. Nhưng hai chữ ấy cứ nghẹn ở cổ hắn mãi, hắn không dám chắc rằng trên đời sẽ không có trường hợp người giống người. Hoặc có lẽ vì hắn đã quá nhung nhớ, tìm kiếm muội muội mình mà nảy sinh ra ảo giác, hắn không dám chắc và hắn cũng không có đủ can đảm để nhận lại muội muội của mình. Từ lúc muội muội hắn sinh ra đã có số mệnh là sẽ không sống qua 12 tuổi. Chỉ khi được đưa lên chùa Hàn Lâm nuôi dưỡng, chăm sóc. Đến khi 12 tuổi thì có thể đem muội ấy về phủ, người nhà không ai được bước lên chùa sau khi muội ấy 12 tuổi. Nên hắn cũng chưa bao giời gặp được muội muội, và thông tin muội ấy được đưa lên chùa ngoài phụ thân, mẫu thân thì chỉ có hắn biết. Nhưng sau khi cả nhà bị xử trảm, hắn đã lập tức lên chùa đón, nhưng các sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-tinh-yeu-nguoc-luyen-cua-tieu-nguyet-nguyet/3003311/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.