Không lâu sau đó, Hạ Duệ dần tỉnh lại.
Nếu đổi thành người khác, e rằng đã sớm mất mạng. Cho dù Lâm Mặc đã cố công đem thuốc cho hắn uống, nếu không phải có cơ thể cấp S này, hắn cũng chống cự không nổi với độc dược kia.
Không ngờ tinh cầu này không hề vô hại như vẻ bề ngoài chút nào, ngay cả một gốc thực vật cũng có thể là kẻ đi săn dữ tợn. Hơn nữa độc dược của nó lại có thể trực tiếp thẩm thấu qua da đi vào trong máu, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến tất cả mọi người phải e ngại.
Hạ Duệ sẽ không ngây thơ cho rằng hắn tỉnh lại được chính là nhờ giải độc đan của quân bộ phát cho. Thời điểm ngất đi, hắn rất rõ viên giải độc đan đó không có tác dụng. Hơn nữa trong trí nhớ mơ hồ của hắn, dường như đã có ai nhét vào miệng hắn một loại thuốc nào đó, sau khi uống xong cơ thể hắn dần trở nên dễ chịu hơn, qua một lúc thì tỉnh lại.
Lâm Mặc đã cứu hắn.
Nghĩ đến đây, hắn xoay mình tìm kiếm bóng hình cậu, phát hiện Lâm Mặc đã lăn ra ngủ bên cạnh từ lúc nào.
Bất quá rất nhanh, mi tâm Hạ Duệ liền phải chau lại. Hắn nhìn thấy một bên cẳng chân còn đang băng bó rướm máu khô của cậu, ngực ẩn ẩn phát đau.
Lâm Mặc bị thương? Thế nhưng trước đó hắn đã đảm bảo cậu lông tóc vô hại, như thế nào lại xuất hiện loại vết thương này?
Hắn cúi đầu quan sát, phát hiện một mảnh thực vật bén nhọn cách đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762715/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.