🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhan Hạc Hiên đã nói như thế, Lâm Mặc đương nhiên không dám nhiều lời thêm. Cậu thật cẩn thận dè dặt, ngay cả hít thở cũng không dám hô hấp quá mạnh. Khổ thay giữa cái không gian tối đen chẳng có gì thì dù chỉ một động tĩnh nhỏ nhất như tiếng thở thôi cũng đủ khiến người nghe có cảm giác vang dội khắp nơi.

Hay mình nín thở nhỉ? Lâm Mặc buồn chán không có gì liền thử làm vậy, quả nhiên không thở nữa thì cũng không nghe thấy tiếng hít thở. Thế nhưng lúc này tiếng tim đập của cậu lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, bang bang bang...

"Hộc!" Bởi vì nín thở quá lâu nên Lâm Mặc bị nghẹn, tới khi thở ra được một hơi mặt đã đỏ bừng lên.

Thật sự quá chán đi. Cậu nằm dài trên sàn nhà, bắt đầu lăn lộn qua lại, do diện tích phòng quá nhỏ nên chỉ vừa đủ cho cậu lăn qua trái một vòng, lăn qua phải một vòng, lăn đi lăn lại chẳng được mấy cái đã về chỗ cũ. Âm thanh vải vóc kêu sột soạt cùng tiếng tóc cọ xát lại một lần nữa phát ra liên tiếp, soạt soạt soạt...

Nhan Hạc Hiên ở phòng kế bên đang cố tĩnh tâm: "..."

Nếu như y không kịp hoàn thành đồ giao đúng thời hạn cho Mục Thanh Hoài, cứ bảo do Lâm Mặc quấy rối làm phiền vậy.

Nhan Hạc Hiên: "Lâm Mặc."

Âm thanh của Nhan Hạc Hiên vẫn đều đều một giọng, chả khác gì Mục Thanh Hoài và hầu hết người nhân tạo ở đây. Tuy vậy Lâm Mặc cảm giác chính mình vẫn nghe hiểu được ý nghĩa ẩn giấu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762706/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.