"Lâm Mặc, em đây là có ý gì?" Những lời này của Tịch Viêm cơ hồ thoát ra từ kẽ răng, cho dù không nhìn thấy cũng đoán được người nói ra có bao nhiêu nhẫn nhịn kiềm chế.
Tròng mắt Lâm Mặc đảo một vòng làm như không nghe thấy gì hết. Ban đêm cô nam quả nam ở chung một phòng, mặc quần lót tình thú nằm trên giường đợi nhau thì còn có thể là ý gì? Chẳng lẽ đọc truyện cổ tích hát ru cho dễ ngủ à.
Nhưng cậu cũng cảm thấy chính mình có vẻ quá vội vàng, hai lần ba lượt câu dẫn đối phương như vậy, không biết có dọa sợ hắn không nữa. Người như Tịch Viêm nhân phẩm tốt đẹp, khẳng định không phải là loại lợi dụng kẻ khác để thỏa mãn dục vọng. Cậu cứ vô tư hiến thân như thế ngược lại khiến cho tình cảm của hắn có vẻ rẻ mạt. Dù sao cũng chỉ có cậu mới biết được hai người kỳ thực đã là chồng chồng mấy thế giới liền rồi, hắn có biết đâu cơ chứ.
Nhận thấy người bên cạnh không có động tĩnh gì, Lâm Mặc có chút thất vọng. Cậu hơi cắn môi, quyết định không cần phải như vậy. Quên đi, nếu Tịch Viêm vẫn chưa sẵn sàng, cậu cũng không nên ép hắn.
"Không có gì." Lâm Mặc thở nhẹ ra một câu như vậy, sau đó đứng lên khỏi giường, "Em về phòng mình, anh ngủ ngon."
Tịch Viêm không biết có phải do ảo giác của mình hay không, ánh mắt người kia lại mang theo chút đượm buồn khó hiểu, hệt như một hồ nước cô đơn lạnh lẽo. Trong lúc hắn còn ngẩn ngơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762695/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.