Bởi vì Tịch Viêm dẫn Lâm Mặc đi chơi vào chủ nhật, cho nên sáng sớm hôm sau đã là thứ hai mất rồi. Đồng nghĩa hắn phải quay trở về làm việc.
Trong lòng Tịch Viêm ân hận chết đi thôi. Ban đầu hắn chỉ dự định lừa Lâm Mặc để trải nghiệm cảm giác hẹn hò một chút thôi, không nghĩ tới chính mình lại đi tỏ tình, lại còn tỏ tình thành công! Nếu như hắn biết trước kết cục như vậy, hắn khẳng định sẽ xử lý hết toàn bộ công việc trước đó để cùng cậu đi tuần trăng mật một tuần liền! Không! Phải một tháng mới đủ!
Vị tổng tài nào đó trải qua bao nhiêu dằn vặt đắn đo trong lòng, cuối cùng đành đau đớn mà ngồi dậy khỏi giường thay quần áo. Nhưng rất nhanh hắn tự an ủi chính mình, dù sao Lâm Mặc vẫn sẽ đi theo mình tới công ty, cũng không đến nỗi nào.
Nào ngờ Tịch Viêm còn chưa đứng dậy được, một bàn tay trắng nhỏ đã kéo kéo vạt áo hắn: "Anh định đi đâu vậy?"
Lâm Mặc vừa mới thức giấc, giọng mũi nặng cực kỳ, rơi vào tai Tịch Viêm chẳng khác nào từng tiếng mèo kêu meo meo. Hắn cảm thấy mũi nong nóng, dưới thân cũng nong nóng, hít một hơi thật sâu để tìm lại định lực của mình mà ưu nhã trả lời: "Đương nhiên là đi làm kiếm tiền nuôi em rồi."
Bọn họ chỉ mới vừa xác định quan hệ không bao lâu, nếu hắn cứ như thế mà nhào lên làm thịt cậu sẽ khiến Lâm Mặc có ý nghĩ xấu về hắn, cho rằng hắn chỉ thèm muốn cơ thể cậu mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762694/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.