May mắn thay cho Tịch Viêm rằng Lâm Mặc đi trước còn hắn thì theo sau, cho nên cậu vẫn chưa phát hiện ra tình trạng lúng túng lúc này của hắn. 
Bất quá cho dù hiện tại không bị người phát hiện, Tịch Viêm vẫn không có mặt mũi nào để cho cậu em bên dưới khăn tắm của mình vẫn luôn giương cờ khởi nghĩa thế kia, chỉ cần Lâm Mặc quay đầu lại hay một vị khách nào đó đi ngang qua... Chết tiệt! Lẽ ra hắn nên bao trọn khu suối nước nóng này. Tịch Viêm cảm thấy mặt mũi bản thân đều sắp mất hết, vì vậy hắn dùng tốc độ nhanh cực kỳ mà lao xuống nước. Lâm Mặc vừa xoay người qua liền phát hiện Tịch Viêm đã ở ngay bên cạnh cậu rồi! 
"Anh có vẻ rất thích suối nước nóng." Lâm Mặc nhìn hắn thái độ như thể hận không chết chìm bên trong dòng nước ấm áp, tò mò không thôi. 
Tuy rằng cậu đã đi theo bên cạnh hắn được vài tháng, nhưng trước đó hoàn toàn không hề phát hiện ra Tịch Viêm có loại chấp nhất đến cỡ này đối với việc tắm suối nước nóng. 
Có lẽ nào ôn tuyền liên quan đến một ký ức quan trọng trong cuộc đời hắn sao? Lâm · não bổ · Mặc bắt đầu tưởng tượng ra các loại tình huống cẩu huyết. Ví dụ như, mẹ của hắn ở suối nước nóng bất hạnh bỏ mình... Không đúng, không đúng. Nếu như vậy hắn phải lộ thái độ thương tâm chứ. Hay là trong quá khứ từng trải qua cuộc tình một đêm cùng mỹ nhân nào đó tại suối nước nóng, cho nên đến bây giờ vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762691/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.