Có tiếng đàn ông?
Cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong lòng Quý Thanh, tuy rằng hắn tin tưởng Vãn Vãn không phải kẻ đứng núi này trông núi nọ, nhưng khi nghĩ tới việc có tên đàn ông xa lạ nào đó thân cận với nàng, hắn vẫn cực kỳ khó chịu.
Vãn Vãn không phát hiện cảm xúc thấp thỏm của Quý Thanh, chỉ hàn huyên cùng hắn vài câu rồi cúp máy.
Buổi tối khi Vãn Vãn đang ở trong phòng ngủ của mình, chợt nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách trên mái nhà. Nhớ ra mình còn chưa khép cửa sổ, sợ rằng mưa sẽ tạt vào làm ướt sàn nhà, nàng liền đứng dậy đi tới cửa sổ toan đóng lại, bỗng bắt gặp hắc điểu đen thui lui đã đậu ở đó từ lúc nào.
Hai tầm mắt đối diện nhau.
Hắc Huyền: .
Vãn Vãn: .
Vài giây ngượng ngùng trôi qua, Hắc Huyền xấu hổ mở mồm: ".. Ha ha, hé lô tiểu mỹ nữ!"
"Sao ngươi lại ở đây? Quý Thanh đâu?" Vãn Vãn hơi nheo mắt, một con chim đen như quạ xuất hiện bên cửa sổ phòng mình lúc nửa đêm, đổi lại là người bình thường chắc đã đứng tim mà chết rồi.
"Đại nhân, đại nhân.." Hai tròng mắt Hắc Huyền đảo qua đảo lại, vắt óc suy nghĩ câu nói dối nào cho thật hợp lý.
Vãn Vãn không thèm để ý đến nó nữa, lia mắt ra ngoài vườn tìm kiếm. Chỉ thấy ở khoảng sân cách cửa sổ phòng nàng không xa là bóng dáng nam nhân tuấn tú kia đang đứng sừng sững dưới mưa, hai mắt hắn nhắm chặt lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042537/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.