Ở nhà Vãn Vãn cùng bà nội ngủ riêng, nàng rửa mặt xong liền leo lên giường gọi điện thoại tâm sự với người yêu. Tuy rằng ngữ khí của Quý Thanh ở đầu dây bên kia vẫn nhàn nhạt như cũ, nhưng nghe kỹ lại ẩn chút nhớ nhung.
Phòng ngủ của nàng cùng bà nội gần sát nhau, cho nên lúc nói chuyện Vãn Vãn phải nén giọng nhỏ nhất có thể, cho đến khi mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Không nghe tiếng Vãn Vãn trả lời, Quý Thanh nhỏ giọng gọi hai tiếng, sau lại nghĩ có lẽ nàng ngủ mất rồi, lúc này mới buồn buồn cúp điện thoại.
Cơn gió mát mẻ buổi sáng thổi qua tấm rèm cửa sổ màu lam nhạt, mang theo hương hoa thoang thoảng phiêu đãng khắp căn phòng.
Lúc Vãn Vãn mở mắt ra thì trời vừa sáng hẳn, đang mơ mơ màng màng liền thấy di động báo có tin nhắn tới.
"Chào buổi sáng, Vãn Vãn." By- Quý Thanh
Vãn Vãn lập tức tỉnh hẳn, nhớ ra hôm qua đang gọi điện thì ngủ quên mất, vội vàng cầm lấy điện thoại bấm phím "Chào buổi sáng."
Y như rằng vài giây sau đã có tin nhắn tới.
"Ăn sáng chưa? Hôm nay em định làm gì?" By- Quý Thanh
"Em tính đi đào đậu phộng với bà nội." By- Vãn Vãn
Trả lời tin nhắn xong, Vãn Vãn liền xuống giường đi đánh răng rửa mặt, mới vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi hương đồ ăn thơm nức quen thuộc của bà nội làm.
"Vãn Vãn, cháu dậy rồi hả? Mau qua đây ăn sáng!" Bà nội vừa cầm đũa vừa nói với nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042536/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.