"Chào mọi người, giáo viên ngữ văn của các em bận công việc cá nhân một thời gian, thay vào đó trong khoảng thời gian này tôi sẽ thay cô ấy đồng hành với lớp. Xin tự giới thiệu, tôi tên là Quý Thanh."
Lúc này Quý thanh bận một chiếc áo sơ mi trắng tinh cùng chiếc quần tây đen bình thường, phong cách đơn giản sạch sẽ này vô cùng phù hợp với khí chất của hắn, phảng phất như là công tử nhà giàu nào đó bước ra từ trong truyện tranh vậy. Cung cách hắn nói chuyện vừa bình tĩnh, ôn hòa vừa mang theo nhàn nhạt xa cách.
Ngón tay thon dài cùng những khớp xương rõ ràng đẹp mắt cầm lấy viên phấn trắng viết lên hai chữ "Quý Thanh", ký tự không lớn không nhỏ khắc họa trên tấm bảng đen vừa bay bổng lại rõ ràng, chữ viết như người, mang đến cảm giác vô cùng thoải mái dễ chịu.
"Oa, lão sư đẹp trai quá!"
"Sau khi tan học tui muốn chụp ảnh chung với lão sư!"
"..."
Các nữ sinh sôi nổi kháo nhau.
Vãn Vãn ngồi trong một góc chống cằm, nghịch nghịch cây viết, nhìn chằm chằm Quý Thanh đầy hứng thú.
Đời trước suốt quãng thời gian cấp ba của Chung Vãn Vãn hầu hết đều không giao thoa với Quý Thanh, ngay cả hôm xảy ra đụng xe nàng cũng chẳng nói chuyện với hắn, mà Quý Thanh cũng chỉ yên lặng âm thầm theo dõi nàng. Sở dĩ Chung Vãn Vãn có thể thi đậu trường đại học như ý nguyện cũng nhờ đám Úc Vi Nhi ít kiếm cớ bắt nạt nàng hơn, và đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042511/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.