Vãn Vãn nhẹ nhàng nhướng mày, không ngờ ở chỗ này cũng gặp được Ditus. Từ khi hắn bị biếm làm nô lệ, cặp mắt kia nhìn nàng và Gilgamesh đều mang theo sự hận thù nồng đậm.
Gilgamesh cũng phát hiện ra Ditus, khuôn mặt lạnh nhạt nhuốm đầy sát ý khiến người ta hãi hùng, cao ngạo nhìn chằm chằm hắn.
"Tên nô lệ ti tiện kia! Ai cho phép ngươi nhìn bổn vương?" Đôi huyết đồng nghiêm lại.
Ditus sợ tới mức run lên lẩy bẩy, vội vàng cúi đầu.
"Anh, động thủ với tên hèn hạ này chỉ tổ làm ô uế tay mình." Vãn Vãn vội vàng giữ chặt cánh tay hắn, ngọt ngào nói: "Không phải anh còn muốn đưa em đi xem tường thành xây dựng đến đâu rồi sao, mau đi thôi!"
Gilgamesh thu hồi sát khí quanh thân, thị vệ cũng điều khiển ngựa phóng về phía trước.
Sau khi bọn họ rời đi, Ditus đứng nhìn bóng dáng hai kẻ mình căm hận đến tận xương tủy càng khuất xa, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý tưởng táo bạo.
Tường thành cùng thần miếu đều do công sức nhân dân khổ cực bỏ ra xây đắp, không phải ai cũng bằng lòng làm chuyện này. Hắn chỉ cần đi kích động mọi người rằng Gilgamesh là một tên bạo quân tàn ác bóc lột sức lao động. Lại bảo bọn họ khẩn cầu Thần linh trên cao cứu vớt, chắc chắn Thần sẽ trừng phạt Gilgamesh, làm cho hắn sống không bằng chết.
Còn cái ả đàn bà dám đánh hắn kia, sủng phi của Vương thì như thế nào, chỉ cần Gilgamesh chết đi, nàng còn không phải sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042467/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.