"Đừng nói nữa!" Vãn Vãn làm bộ vô cùng bực bội nói.
Trong mắt Lâm Tịch Hàm hiện lên ý cười, nàng lôi kéo tay Vãn Vãn trở về một góc của đại sảnh.
Cầm lấy ly rượu trái cây trên chiếc khay mà nhân viên phục vụ bưng tới, cô nhân lúc Vãn Vãn đang tức giận không chú ý liền xoay người gảy gảy móng tay trên thành ly.
Một chút bột thuốc màu trắng rớt xuống, thật nhanh hòa tan với sắc rượu đỏ thẫm.
"Nào, Tô tiểu thư, uống một miếng rượu trái cây cho bớt giận." Lâm Tịch Hàm xoay người lại cười cười trao cho nàng ly rượu đã bị bỏ thuốc.
Lâm Tịch Hàm nhất định ngu ngốc cho rằng nàng không thấy được hành động lén lén lút lút hại người lúc nãy của cô ta, Vãn Vãn không lập tức nhận lấy mà đưa mắt nhìn chằm chằm thứ chất lỏng song sánh đo đỏ nọ.
Lâm Tịch Hàm vẫn mỉm cười, trên khuôn mặt thanh tú không xuất hiện kẽ nứt nào.
"Tô tiểu thư?"
Vãn Vãn hừ lạnh, giật lấy ly rượu trong tay cô ta uống ừng ực.
Khóe mắt liếc qua, quả nhiên thấy Lâm Tịch Hàm đang nín thở nhìn nàng chằm chằm.
Vãn Vãn hơi nhếch mép, thuận theo mong muốn của cô ta mà uống cạn ly rượu.
Lâm Tịch Hàm nhẹ nhàng thở phào, uống hết là tốt rồi, bây giờ chỉ cần thực hiện theo kế hoạch nữa thôi!
"Tô tiểu thư, hình như lễ phục của cô bị bẩn rồi.."
"A? Ở đâu! Cô chỉ cho tôi với!" Vãn Vãn sốt ruột kiểm tra từ trên xuống dưới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042419/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.