Minh Thù muốn cắt đi mái tóc dài kia của Độ Khâm, nhưng chỉ cần cô sờ một chút Độ Khâm liền xem cô như đụng phải mộ phần tổ tiên nhà hắn, dữ dằn trừng mắt nhìn cô.
"Ngươi như vậy rất quái lạ." Minh Thù lời nói thấm thía, còn mở hình ảnh ra cho hắn xem: "Ngươi xem một chút, hiện tại người ta đều không để tóc dài như thế này."
Ánh mắt Độ Khâm lạnh như băng đảo qua màn hình điện thoại.
Sau đó dời mắt, không thèm để ý tới Minh Thù.
Minh Thù đưa tay sờ tóc hắn, Độ Khâm liếc cô một cái nhưng cũng không phản ứng lớn như trước đó.
"Ta cắt cho ngươi có được không?" Minh Thù cười nói.
Độ Khâm một tay túm tóc của mình về, xoay người một cái biến mất trong tầm mắt của Minh Thù.
Minh Thù: "..."
Thật sự không thể chịu nỗi tiểu yêu tinh.
Minh Thù nói với Độ Khâm vài ngày, Độ Khâm dường như không muốn bị cô làm phiền nên bất đắc dĩ ngồi xuống để Minh Thù cắt tóc.
Môn thủ nghệ này có chút xa lạ, Minh Thù lên mạng xem một chút.
"Tới đây, ta sẽ cẩn thận cắt cho ngươi."
Độ Khâm rút điện thoại trong tay Minh Thù ra, ngón tay nhanh chóng lật ra mấy tấm ảnh, chỉ vào một tấm ảnh nào đó.
Muốn cái này!
Minh Thù sờ mũi một chút: "Ta vẫn là nên mang ngươi xuống núi cắt đi."
Khí lạnh toàn thân Độ Khâm tăng thêm, rõ ràng là biểu thị không được.
Minh Thù: "..."
Trẫm mẹ nó không biết cắt a!
Độ Khâm sống chết không chịu xuống núi, hoặc là nói, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458931/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.