Sáng sớm hôm sau Minh Thù mang theo Kỳ Ngự rời khỏi Vạn Kính Sơn.
Kinh Vũ bay đến không vui.
Gió mát rười rượi đem Cẩm Tú Sơn Hà thi triển hết trước mắt.
Kỳ Ngự nhìn phong cảnh bên dưới, phong cảnh như vậy... Ở nơi đó của hắn không bao giờ nhìn thấy.
Nghĩ đến điều này, Kỳ Ngự hơi xiết chặt ngón tay.
Bên kia...
Minh Thù đưa hăn hạ xuống nơi lúc đầu hắn tỉnh lại, đây là nơi xuất hiện đầu tiên.
Suối nước róc rách chảy về phương xa.
Minh Thù đứng dướj một gốc cây, bấm niệm pháp quyết làm tất cả trái cây trên cây rơi xuống.
"Em ăn hết..." Cô có ăn đủ hay không mới đúng.
Minh Thù đưa cho hắn một quả.
Kỳ Ngự không nhận, ngược lại tiến tới cắn trái cây trên tay cô.
Cánh môi gần sát thịt quả lộ ra hàm răng trắng như tuyết nhẹ nhàng cắn xuống, chất lỏng lưu chuyển trên môi hắn.
Minh Thù nhìn hắn, toàn thân hắn trên dưới đều lộ ra một cỗ linh khí, tới gần liền vô cùng dễ chịu.
Tiểu yêu tinh!
Lại dùng sắc đoạt trái cây của trẫm!
Minh Thù đưa tay ôm eo hắn, đem trái cây dịch chuyển khỏi: "Đừng ăn nhiều."
Kỳ Ngự nuốt thịt quả xuống, hương vị rất ngọt...
Đầu lưỡi hắn nhô ra giống như mèo con rất nhỏ bé liếm liếm cánh môi.
Minh Thù: "..."
Minh Thù buông hắn ra, sắc tức thị không không tức thị sắc, tiểu yêu tinh gì chứ, không mê người bằng trái cây.
Minh Thù mang theo Kỳ Ngự đi lên phía trước một khoảng cách tiến vào trong rừng.
Bọn họ đến một chỗ đất bằng, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458814/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.