Minh Thù quyết định trước tiên ăn một chút gì đó rồi đi xem tiểu yêu tinh.
Vạn Kính Sơn rất nhiều thứ cũng không thể ăn, toàn cái quái gì nào là mở trí, đồ chơi có thể nói chuyện.
Không!
Toàn bộ Vạn Kính Giới không có nhiều thứ ăn được.
Bởi vì linh khí quá mức dồi dào, dẫn đến những thứ kia không dùng để tu luyện, tùy tiện tìm một chỗ an tĩnh nằm mấy năm, khai trí biến hóa đều không phải không thể.
Kỳ thật ở đây Minh Thù cũng không cần ăn bao nhiêu thứ.
Bất quá đã thành thói quen, giống như không ăn chút gì đó sẽ có lỗi với dạ dày của mình.
Minh Thù tìm một ít trái cây mài răng, vừa vặn Tụ Hoan bên kia đã chuẩn bị xong.
Cô đi vào phòng tìm tiểu yêu tinh.
Ném ở đây?
Cô rất nguyện ý, nhưng tiểu yêu tinh nguyện ý không?
"Tôn chủ."
Minh Thù ra hiệu bọn họ xuống dưới, đẩy cửa đi vào phòng.
Kỳ Ngự sắc mặt khó coi đang ngâm mình bên trong thùng tắm.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Minh Thù, lửa giận bên trong mang theo sự ủy khuất.
Minh Thù nín cười: "Đừng yếu ớt như thế a, không phải chỉ là một chút máu, một nam nhân như anh còn chưa thấy qua máu sao?"
Kỳ Ngự cắn răng: "Tôi chưa bao giờ tắm máu!"
Minh Thù hừ nhẹ một tiếng: "Yếu ớt."
Kỳ Ngự: "???"
Ai mẹ nó yếu ớt?
Ai mẹ nó yếu ớt!!
Minh Thù cầm quần áo: "Được rồi, đi thôi"
Kỳ Ngự ngồi trong nước không nhúc nhích, rất không vui vẻ nói: "Em hôn tôi một cái."
"Không hôn."
"Không hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458784/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.